Rời khỏi đại điện, Diệp Quân lập tức đi đến mỏ Tinh Linh nơi hắn từng bị giam giữ.
Để xử lý chủ nhân bút Đại Đạo!
Ngày nào người này còn chưa chết thì hắn ăn không ngon ngủ không yên.
Nhờ lệnh bài của Tang Hàn mà hắn đi thẳng một mạch không gặp trở ngại nào, nhưng vừa trờ tới hầm mỏ thì sa sầm mặt.
Chủ nhân bút Đại Đạo đi rồi!
Lại đi con mẹ nó rồi!
Quản sự hầm mỏ đứng trước mặt hắn, run như cầy sấy.
Ông ta không ngờ phạm nhân trước đó thoắt cái đã biến thành người của Tổng đốc.
Đúng là vừa run vừa sợ không thiếu gì.
Diệp Quân hỏi: “Ông ta rời đi cách nào?"
Quản sự: “Có một thị vệ đến mang đi”.
Diệp Quân nhíu mày: “Thị vệ?"
Quản sự dè dặt gật đầu.
"Vâng, còn vì sao thì... thuộc hạ cũng không biết”.
Diệp Quân trầm ngâm một hồi rồi xoay người, chưa đi được mấy bước thì quay lại.
Thấy Chiêm Vân vẫn đang cần cù đào khoáng bên kia.
Hắn bèn nói: “Ta mang người này đi”.
Quản sự đáp ứng ngay: “Vâng vâng”.
Thế là Diệp Quân dẫn Chiêm Vân rời khỏi mỏ.
Trong tinh không, y kích động kêu lên: “Diệp huynh! Sao huynh... sao huynh hòa nhập hay vậy?"
Diệp Quân chỉ cười: “Bây giờ huynh tự do rồi đấy”.
Chiêm Vân: “Huynh làm việc cho Tổng đốc sao?"
Diệp Quân gật đầu.
Chiêm Vân lại càng hưng phấn: “Có huynh giúp đỡ thì tỷ lệ tạo phản thành công của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3385714/chuong-5812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.