Tang Hàn nhìn Diệp Quân, Diệp Quân đang hơi khom người, nhưng vẫn rất có chừng mực.
Tang Hàn hỏi: “Ta có thể tin tưởng ngươi không?”
Diệp Quân gật đầu: “Có thể”.
Tang Hàn thắc mắc: “Vì sao?”
Diệp Quân đáp: “Nếu đại nhân không thể tin tưởng ta thì có lẽ ta đã chết rồi”.
Tang Hàn gật đầu: “Ngươi đúng là một người thông minh, làm thị vệ hơi phí nhân tài, bắt đầu từ bây giờ, ngươi ở bên cạnh ta, ngoài mặt là một thị vệ, nhưng thật ra ngươi là tham mưu của ta, chỉ cần làm việc cho một mình ta”.
Diệp Quân đáp: “Vâng thưa đại nhân”.
Tang Hàn nói: “Ngươi đi nói chuyện với mấy thương nhân kia đi, ta cần gom đủ mười triệu đá Tinh Linh trong khoảng thời gian nhanh nhất”.
Nói xong, cô ta xoay người rời đi.
Diệp Quân chợt nói: “Ta cần chút quyền lực”.
Hắn vừa nói hết câu, một lệnh bài lập tức bay đến trước mặt hắn, bên trên có một chữ “Hàn”.
Diệp Quân cười nhẹ, có lệnh bài này rồi, hắn sẽ có thể làm được rất nhiều chuyện.
Mẹ kiếp!
Chuyện đầu tiên là phải đi giết chết tên chủ nhân bút Đại Đạo kia!
Dù là một giây hắn cũng không muốn đợi nữa!
Nhưng trước đó vẫn phải giải quyết chuyện những thương nhân kia đã.
Diệp Quân trở về đại điện, lúc này, những thương nhân kia vẫn chưa rời đi, thấy Diệp Quân đi tới, cả một nhóm thương nhân vội vàng tập trung lại, trên mặt là nụ cười tươi, ông lão đi đầu cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3385712/chuong-5810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.