Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân một lúc rồi nói: “Ta chưa từng nghe nói tới Thiếu chủ của nhà họ Dương nào cả”.
Diệp Quân nói: “Nơi đó cách nơi này rất xa”.
Cô gái hỏi: “Nhà họ Dương thuộc nền văn minh cấp bậc gì?”
Diệp Quân đáp: “Không thua kém đế quốc là bao”.
Cô gái nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt, không nói một lời.
Diệp Quân rất bình tĩnh, hắn đang nói thật.
Trong mắt người phụ nữ mang theo một áp lực vô hình, nhưng đương nhiên chút áp lực này chẳng có tác dụng gì với Diệp Quân cả.
Một lát sau, cô gái nói: “Chỗ ta không nuôi người rỗi việc”.
Diệp Quân cất lời: “Cô căn dặn đi”.
Cô gái nói: “Làm thị vệ của ta”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Cô gái xoay người: “Lui xuống đi”.
Diệp Quân xoay người rời đi.
Sau khi Diệp Quân đi, trong một góc tối bên cạnh có một giọng nói sâu kín vang lên: “Vì sao không giết hắn luôn?”
Cô gái hỏi: “Vì sao phải giết hắn?”
Giọng nói kia đáp: “E rằng tên này có mưu đồ gì đó”.
Cô gái nói: “Ngươi cảm thấy hắn là do người nhà họ Thiên phái tới à?”
Người kia cất lời: “Không phải là không có khả năng”.
Cô gái lắc đầu: “Hắn không phải người của nhà họ Thiên”.
Giọng nói kia thắc mắc: “Sao lại thế?”
Cô gái giải thích: “Hắn không sợ ta”.
Chủ nhân giọng nói kia hơi nghi ngờ.
Cô gái xoay người ngồi xuống, cô ta lấy một bức mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3385629/chuong-5807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.