Diệp Quân hỏi lại: “Thân xác Đạo Hư?"
Mạc Sơn Hà: “Sau khi đến Phá Hư thì có thể tạo cái nên, nghĩa là trữ thân thể trong thời không hư ảo. Thân xác này rất bền vì được nhiều tầng thời không bảo vệ, nhưng làm ra nó không hề dễ, lại tiêu tốn lượng tài nguyên khổng lồ. Thế lực tầm thường sẽ không chịu nổi”.
Diệp Quân cười cười: “Ra là vậy, hôm nay được mở mang kiến thức rồi”.
Mạc Sơn Hà nhìn Quốc sư: “Nhưng mà gã hẳn là vẫn còn giấu chiêu”.
Diệp Quân nhìn theo, chỉ thấy gã tuy đã mất thân xác Đạo Hư nhưng vẫn bình chân như vại.
Quyền ý của Tập Tiêu đã thay đổi long trời lở đất.
Cảnh giới Phá Hư cũng chia mạnh yếu, hai người này đều là hàng thật giá thật.
Tập Tiêu hít vào một hơi, hồ hởi la lên: “Đã lắm!"
Quốc sư cũng cười: “Đúng là đã đời”.
Tập Tiêu siết nắm tay lại, thả ra hàng loạt quyền ý khắp giới vực. Chúng lan tràn như hồng thủy với tâm điểm là y.
Quyền ý vô tận tràn vào cơ thể Tập Tiêu, khiến khí tức y lại tăng vọt.
Mạc Sơn Hà: “Sắp phân thắng bại rồi”.
Diệp Quân nhìn Tập Tiêu không chớp mắt.
Quốc sư nhắm mắt lại, hai tay mở rộng ra. Gần triệu chùm tia sáng mang theo phù văn vàng chóe giáng xuống từ trên cao.
Mạc Sơn Hà cả kinh: “Gã... gã đang mượn đạo pháp từ chư thời!"
Diệp Quân hỏi lại: “Chư thời?"
Mạc Sơn Hà liếc sang: “Sao huynh không biết gì hết vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3384545/chuong-5775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.