Diệp Quân cười: “Huynh đừng đề phòng ta, không thì chúng ta không hợp tác được đâu. Hợp tác cần nhất là chân thành mà, nhỉ?"
Huyền Nho: “Ta không thể không phòng bị, vì ta không biết trong ván cờ này còn mưu mô gì, càng không biết sự chân thành của huynh có bao nhiêu phần thật giả”.
Diệp Quân đặt ly trà xuống: “Hợp tác đương nhiên phải nói về lợi ích. Không biết huynh muốn gì?"
Huyền Nho: “Huynh có thể cho ta những gì?"
Diệp Quân phán ngay: “Kinh Phá Bích”.
Huyền Nho ngẩn ra.
Diệp Quân bồi thêm: “Ta nói thật”.
Huyền Nho: “Huynh có biết giá trị của nó không?"
Diệp Quân lắc đầu: “Một chút, nhưng ta đang nói thật”.
Huyền Nho: “Mời huynh giải thích”.
Diệp Quân: “Chúng ta lấy một góc độ khác đi. Mục đích của Thánh Cổ Kim khi bày ra bàn cờ này đương nhiên không phải để mua vui mà là vì lợi ích, mà chỉ có hai thứ khiến cường giả như cô ta để mắt đến”.
Huyền Nho thốt lên: “Kinh Phá Bích!"
Diệp Quân gật đầu. Huyền Nho chần chừ một hồi rồi hỏi: “Vật thứ hai là gì?"
Diệp Quân: “Thống nhất Vũ Trụ Chủ”.
Huyền Nho lắc đầu: “Cô ta không có khả năng đó”.
Diệp Quân: “Nếu cô ta lấy được toàn bộ Kinh Phá Bích thì sao?"
Huyền Nho nhíu mày.
Diệp Quân: “Khi ấy thì thống nhất Vũ Trụ Chủ được mà, đúng không?"
Huyền Nho không phản đối, bởi điều đó là khả thi khi đã đứng ngoài thế giới này.
Diệp Quân: “Đây là khảo nghiệm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3383330/chuong-5747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.