Chương trước
Chương sau
Thấy cảnh này, Cựu Thần ở dưới lập tức hơi kinh ngạc, y không ngờ Diệp Quân lại đàn áp được ba ngàn Đại Đạo Kiếp kia.

Nghịch thiên như vậy ư?

Y biết sức mạnh tín ngưỡng của Diệp Quân rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh như vậy, ngay cả những kiếp đó mà cũng có thể ngăn chặn được, đây thật sự đã vượt ngoài dự liệu của y.

Cựu Thần cười: “Vị huynh đệ này thật thú vị.”

Giữa Tinh Vân, sau khi Diệp Quân dùng hàng tỷ sức mạnh trật tự để đè ép những kiếp kia, hắn bắt đầu cưỡng ép thôn tính những kiếp kia.

Đúng thế!

Hắn thôn tính trực tiếp!

Huyết mạch phong ma của hắn vốn có công năng thôn tính sự gian ác, cộng thêm hắn còn tu Ác Đạo, do đó, hắn có năng lực thôn tính án niệm, đương nhiên, nếu chỉ dựa vào hai cái này, hắn không thể đối kháng với những kiếp này được, nhưng vấn đề này, hắn còn có sức mạnh tín ngưỡng, hơn nữa, là sức mạnh tín ngưỡng vô cùng thuần khiết.

Đứng trước vô số sức mạnh tín ngưỡng và sức mạnh huyết mạch cùng trật tự Ác Đạo, lúc này những kiếp kia đã không còn năng lực phản kháng, chỉ có thể bị Diệp Quân thôn tín hấp thu từng chút một.

Trong tinh vân, khí tức của Ác Đạo và huyết mạch phong ma trên người Diệp Quân đột nhiên điên cuồng tăng vọt với cách thức rất khoa trương…

Cựu Thần bên dưới thấy vậy, thật sự kinh ngạc vô cùng, vì bây giờ dù Diệp Quân không dùng sức mạnh tín ngưỡng, thì cũng đã có so với cảnh giới Văn Minh Tổ, nếu dùng sức mạnh tín ngưỡng, vậy đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi của nền văn minh vũ trụ này.

Nói cách khác, bây giờ Diệp Quân đã phá bỏ những gông cùm xiềng xích của nền văn minh, hơn nữa, còn vượt xa nền văn minh Thủy Tích cấp sáu.

Loại năng lực này, cho dù ở trong Vũ Trụ Chủ, cũng là sự tồn tại cực kì khủng bố, hơn nữa, đáng sợ nhất là, cảnh giới của Diệp Quân không rõ, người đánh nhau với hắn căn bản không thể ước tính được sức chiến đấu thật sự của hắn, cứ như vậy, khi đối thủ đánh nhau với hắn, rất dễ bị thiệt lớn.

Mặc dù y tin Diệp Quân, nhưng y vẫn chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.



Hải vực Sinh Mệnh.

Lúc này, ở nơi này có hai đám người đang chờ đợi.

Một đám người trong đó chính là Tùy Vô Hàn của dòng họ Đạo Thương, sau người y, có mười mấy vị cường giả của dòng họ Đạo Thương đi theo, khí tức của những cường giả này đều không rõ, sâu không lường được.

Một đám người còn lại là Huyền Nho của Phạn Thiên Quốc, sau lưng gã có một ông già đi theo, ông già này mặc bộ trường bào đơn giản, vừa cao vừa gần, hai con ngươi bình tĩnh, đứng đó, không có tí khí tức nào, như không tồn tại.

Hai đám người đều biết sự tồn tại của nhau, nhưng hai bên lại không gặp mặt.

Mặc dù ba thế lực lớn của Vũ Trụ Chủ từng cùng một dòng họ, nhưng thật ra quan hệ của ba bên lại không tốt tí nào, suy cho cùng, trong Vũ Trụ Chủ này, hai bên có quá nhiều xung đột lợi ích.

Chẳng qua, vì ba bên ai cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt ai, do đó, những năm nay luôn duy trì vẻ hòa bình bên ngoài.

Huyền Nho nhìn biển Sinh Mệnh kia: “Khô Lão, lúc đầu khi ta xuất hiện, trong lời của sư phụ hình như vẫn còn ý gì đó.”

Đứng sau hắn, ông lão nói: “Nếu quốc sư đã cho người làm việc thoải mái, thì người cứ làm mạnh tay vào, làm tốt, tất nhiên cũng tốt, làm không ổn, chả sao cả, quốc sư có thể đỡ được.”

Huyền Nho nói: “Tất nhiên ta muốn làm tốt rồi…”

Nói xong, gã mở lòng bàn tay ra, một quyển trục xuất hiện trong tay: “Không ngờ, vị Thánh Cổ Kim cô nương đó lại hào phóng như vậy…”

Sau khi về, điện chủ tiền nhiệm của Thánh Vương Điện chết đột ngột, cô ta cũng lên ngôi điện chủ, cả Thánh Vương Điện, lại không ai phản kháng lẫn chất vấn.

Đây quả thật là không thể tưởng tượng nổi.

Khô Lão nói: “Công tử dùng hết sức là được, không cần nghĩ nhiều.”

Huyền Nho gật đầu: “Tất nhiên là phải cố gắng hết sức rồi, với ta mà nói, đây là một cơ hội lớn lao mà.”

Nói rồi, gã nhìn về phía hải vực Sinh Mệnh, đợi thiếu niên kia lên.

Gã thật sự rất tò mò với thiếu niên kia.



Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân dùng thời gian ba năm mới thôn tính hết số kiếp kia được.

Sau khi thôn tính hết số kiếp kia, thực lực của hắn lập tức xảy ra thay đổi hoàn toàn, đặc biệt là Ác Đạo và huyết mạch phong ma của hắn, lúc này uy lực của huyết mạch phong ma đã mạnh hơn trước không chỉ mười lần, bây giờ hắn không dám tùy tiện dùng huyết mạch phong ma nữa, vì khí tức cuồn cuộn của ác niệm kia, tới sức mạnh tín ngưỡng của hắn cũng khó ngăn cản được.

Hơn nữa, bây giờ hắn còn có một năng lực đặc biệt, đó là năng lực Kiếp Đạo!

Có thể nói, bây giờ hắn chính là một loại kiếp!

Trong tinh vân, Diệp Quân từ từ mở mắt ra, trong con ngươi của hắn, hai ngọn sấm máu dâng trào.

“Chúc mừng!”

Đúng lúc này, Cựu Thần ở một bên đột nhiên cười nói.

Diệp Quân hít một hơi thật sâu, trấn áp toàn bộ ác niệm xuống, huyết mạch phong ma cũng từ từ trở lại vẻ bình tĩnh.

Bây giờ huyết mạch phong ma cực kì phối hợp với Diệp Quân, nó thật sự vừa kính vừa sợ Diệp Quân, Diệp Quân của hiện tại, đã không còn là Diệp Quân ban đầu kia, sự ghê gớm của sức mạnh tín ngưỡng, dù là nó, cũng không có sức phản kháng.

Sau khi khôi phục vẻ bình thường, Diệp Quân nhìn Cựu Thần, cười nói: “Lão ca, chúng ta có thể đi tới Vũ Trụ Chủ rồi.”

Cựu Thần nói: “Cứ đi thế này ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Cứ đi thế này thôi.”

Cựu Thần cười nói: “Không sợ người bên trên chơi xấu đệ à?”

Diệp Quân khẽ cười nói: “Nếu là trước kia, tất nhiên bây giờ ta không dám lên đó, nhưng hiện tại…”

Cựu Thần nói: “Bây giờ thay đổi rồi?”

Diệp Quân gật đầu: “Bên trên đã sắp xếp xong rồi, chúng ta đi thôi.”

Nói xong, hắn dẫn Cựu Thần rời khỏi Tiểu Tháp.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.