Sau khi Đạo Tàng Thiên cân nhắc một lát, nói: “Ông nội, cháu chỉ có thể nhìn được đến đó.”
Lão Đạo gật đầu: “Miễn cưỡng coi như đạt tiêu chuẩn.”
Nói rồi, ông ta cắn trái cây một phát, sau đó nói: “Người phụ nữ đó tuyệt đối không chỉ dương đông kích tây đơn giản như vậy, với trí tuệ của cô ta, chắc chắn sẽ hiểu, nếu dòng họ Đạo Thương chúng ta và Thánh Vương Điện xảy ra xung đột, vậy chỉ có cách tự chịu diệt vong, nhưng cô ta vẫn làm thế, cái này có nghĩa là, trong bàn cờ nhất định có cờ, trong mưu vẫn còn mưu.”
Đạo Tàng Thiên nói: “Ý của ông nội là?”
Lão Đạo nói: “Yên tĩnh theo dõi, lấy tĩnh chế động, gặp chiêu phá chiêu.”
Hai tay Đạo Tàng Thiên từ từ nắm chặt. “Không giết người đàn ông đó nữa ư?”
Lão Đạo quay đầu nhìn Đạo Tàng Thiên: “Giết người có nhiều cách, không cần tự mình ra tay, hiểu chưa?”
Đạo Tàng Thiên nói: “Nhưng cháu muốn tự tay giết hắn, sau đó mang đầu hắn tới cửa Thánh Vương Điện.”
“Tầm nhìn lớn một tí!”
Lão Đạo bình tĩnh nói: “Năm đó ta và sư phụ cô ta mưu tính, mong thông qua cuộc thông gia này để hai bên chúng ta hợp tác đối phó với Phạn Thiên Quốc, nhưng bây giờ, sư phụ cô ta đã chết, điều này có nghĩa là, cô ta đã phá vỡ bàn cờ chúng ta thiết kế lúc đầu, người có thể phá vỡ bàn cờ của hai người chúng ta, thì sẽ không phải là người bình thường, nếu cháu còn coi cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3383019/chuong-5737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.