Chương trước
Chương sau
"Ha ha ha!"

Trâu Tần phá ra cười: “Ở vũ trụ Quan Huyên này số người có căn cơ vững hơn ta chỉ đếm trên đầu ngón tay, trong đó chỉ có nhà họ Mục là phải khiến ta kiêng kỵ”.

Họ Mục ư?

Địa vị vượt trội của họ ở vũ trụ Quan Huyên là nhờ vào Mục Khoản, nhưng bọn họ sống rất khiêm tốn. Mục Khoản còn bắt con cháu trong nhà không được vào thư viện để cơ cấu quyền lợi, mà thiên tài gia tộc đều phải ra ngoài rèn luyện, khiến ai nghe vào cũng giận sôi máu.

Sở dĩ như vậy là vì Mục Khoản đã từng được Toại Cổ Kim chỉ giáo.

Nguyên văn là: Sống càng kín tiếng, sống càng lâu.

Vì vậy tuy gia tộc sống ẩn dật nhưng không ai dám xem thường, nhất là khi Mục Khoản bây giờ đang đứng đầu Nội các.

Diệp Quân không nói gì mà chỉ chờ đợi.

Sát ý nảy lên trong mắt Trâu Tần: “Giết”.

Người áo đen phía sau gã bước tới, thả ra khí tức Đại Đế như hồng thủy.

Y có khả năng khống chế sức mạnh siêu phà, chỉ nhằm vào Diệp Quân còn người khác không cảm nhận được.

Nhưng Diệp Quân lại không tránh đi mà chỉ biến mất khi khí tức kia ập tới.

Làm đối thủ bất ngờ ngẩn ra.

Trâu Tần nhíu mày, nói với y: “Đừng nương tay”.

Người áo đen thoáng rơi vào im lặng rồi bất ngờ quay lưng bỏ chạy.

Chạy ư?

Hành động này khiến ai nấy đều đực ra. Trâu Tần há hốc mồm như bị chạm mạch.

Mà người áo đen đã chạy khỏi thành Quan Huyên.

Phát điên mất thôi!

Trâu Tần ngu nhưng y thì không, mới ban nãy thôi y đã cảm nhận được đối thủ đáng sợ nhường nào.

Sức mạnh của y tiếp cận đối phương như bùn rơi vào biển, sâu không thấy đáy.

Chắc chắn là mạnh hơn y rất nhiều.

Mà người mạnh hơn y ở vũ trụ Quan Huyên này, dùng đầu gối để nghĩ cũng biết không phải hạng đơn giản.

Không lo chạy thì đến chết cũng không biết vì sao mình chết.

Trong điện.

Trâu Tần còn chưa kịp hoàn hồn, một hồi sau mới nhận ra cường giả gã bỏ số tiền lớn ra mời ấy thế mà chạy biến, làm sắc mặt gã khó coi vô cùng.

"Mẹ nó, đếch có đạo đức nghề nghiệp nào cả!"

Đã có người nhận ra chuyện này không ổn.

Cường giả Đại Đế vừa ra tay xong thì chạy.

Thì hoặc là thanh niên kia mạnh hơn y, hoặc là thân phận hắn không tầm thường.

Vài người cũng đã tháo chạy.

Nhưng đã muộn.

Hai Quan Huyên Vệ xuất hiện ngoài cửa.

Có người tái mặt, nhìn Trâu Tần với ý cầu cứu.

Gã vẫn bình tĩnh liếc nhìn Diệp Quân: “Còn gọi cả Quan Huyên Vệ đến, thú vị đấy”.

Rồi bóp vỡ một lệnh bài.

Diệp Quân không ngăn cản mà tiếp tục chờ. Có một số việc nên trừ tận gốc.

Trâu Tần nói với các thương nhân có mặt: “Các vị nếu muốn sống thì phải tiêu diệt kẻ này trước!"

Ngón tay gã chỉ vào Diệp Quân.

Hấp dẫn mọi tầm mắt.

Gã lại nói: “Hắn là người của thư viện Quan Huyên đến làm chứng, nếu không giải quyết thì mọi người khó mà thoát tội chết. Giết hắn, thư viện sẽ không có gì để đối chứng cả. Các vị hãy dùng hết mọi sức mạnh ra để khử hắn!"

Sắc mặt những người khác đi từ hoảng hốt sang dữ tợn.

Trâu Tần: “Đừng chậm trễ. Thế lực của ta đã bắt đầu hoạt động trong Nội các để kéo dài thời gian cho chúng ta. Tạm thời chỉ có Nội các biết chuyện, chúng ta hãy tranh thủ tiêu diệt hắn!"

Không ai do dự nữa mà bắt đầu sử dụng phù truyền âm để vận dụng quan hệ của mình.

Thương nhân ở đây không ai là hạng xoàng, mỗi người đều có một mạng lưới giao thiệp. Bây giờ ai cũng dùng nó nên sức mạnh nó mang tới chắc chắn không hề thấp.

Vô số cường giả trong thành bắt đầu chạy đến Tiên Vân Các.

Trong đại điện, Trâu Tần lại nói.

"Ta có chút tò mò về thân phận của ngươi”.

Diệp Quân vẫn im lặng chờ thời.

Một giọng nói vang lên trong đầu: “Viện trưởng, chúng tôi đã điều tra được lai lịch gã...”

Hắn lắc đầu: “Muộn rồi. Ẩn vệ lập tức giải tán đợi lệnh”.

Bên ngoài, có một người đồ đen tái mặt nhưng không dám nói gì, chỉ chậm rãi quỳ xuống.

Hơn trăm người phía sau đồng loạt làm theo.

Đây là Ẩn vệ.

Không phải do Toại Cổ Kim mà là do Mục Khoản lập ra. Có một số khía cạnh trong thư viện mà Toại Cổ Kim không cần phải nhúng tay vào, khi cô ta còn ở thì ngành tình báo Cựu Thổ chuyện gì cũng biết, mà nay đi rồi thì thư viện chỉ còn cách lập nên cái mới.

Nhưng với Diệp Quân thì bên tình báo bây giờ hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn.

Chuyện đã xảy ra một giờ rồi mà mới điều tra xong Trâu Tần.

Không chỉ là vấn đề năng lực mà còn là nhân sự.

Bỗng Trâu Tần cười lớn: “Người của chúng ta đã đến, ngươi chết chắc rồi”.

Mặt gã vạn lại: “Chém hắn cho ta”.

Ba cường giả Đại Đế cùng vô số Thánh Giả xuất hiện, ai nấy đều chỉ tập trung vào Diệp Quân, tỏa ra khí tức như thủy triều.

Mà Diệp Quân thì bắt đầu khôi phục dung mạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.