Bàn tay Toại Cổ Kim trong tay hắn run lên, lại chỉ thấy hắn cười đến là thản nhiên.
Và cô ta nhận ra, người này đã biết, bèn hỏi.
"Từ khi nào?"
Diệp Quân nhẹ giọng: “Có thể là từ khi mới gặp, có thể là sau đó khi ở cùng nhau... Dù sao cũng không quan trọng”.
Vì ngay từ đầu, Toại Cổ Kim đã không chọn hắn.
Mà cô ta vẫn luôn đứng về phía chủ nhân bút Đại Đạo.
Trong thần điện chủ chung, hai người đứng đối diện gần kề.
Trên mặt Toại Cổ Kim đã không còn vẻ bình tĩnh và thong dong như khi trước, trong đôi mắt trong vắt của cô ta ngập tràn sự nghi hoặc và khiếp sợ.
Thấy thế, Diệp Quân cười nói: "Ván cờ này không chê vào đâu được, có phải rất tò mò sao ta lại nhìn thấu được đúng không?"
Toại Cổ Kim gật đầu.
Diệp Quân đáp: "Bởi vì cô quá xuất sắc".
Toại Cổ Kim nhìn hắn, tỏ vẻ khó hiểu.
Diệp Quân mỉm cười nói: "Từ trước đến nay có rất ít người khiến ta khâm phục, nhưng cô là một trong số đó, nhất là sau khi đọc được quyển 'Mười chính sách an dân' cô cho Mục Khoản để quản lý vũ trụ Quan Huyên, lúc đó ta mới thật sự sâu sắc hiểu được bản thân mình chưa là gì cả, mà sau đó cô lại giúp ta thống trị vũ trụ Quan Huyên, những chuyện cô làm cho thư viện thật sư khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3380159/chuong-5709.html