Chương trước
Chương sau
Nói xong họ đi về phía giọt nước.

Hai người đi đến gần giọt nước đó, nhìn ở khoảng cách gần, giọt nước đó trong suốt thật, không có gì đặc biệt cả, chỉ là một giọt nước mà thôi.

Nhưng không ai ngờ được rằng trong một giọt nước cực kỳ bình thường thế này lại có một nền văn minh vô cùng đáng sợ.

Nền văn minh Tổ.

Diệp Quân quay sang nhìn Khuyết Chiến: “Khuyết Chiến, làm sao mới có thể vào trong?”

Khuyết Chiến nói: “Tiến lên thêm một bước nữa là được”.

Diệp Quân kéo Toại Cổ Kim tiến lên một bước, sau đó hai người biến mất khỏi đó.

Khi xuất hiện lại lần nữa, Diệp Quân và Toại Cổ Kim đã đến một tinh không, tinh không này vô cùng rộng lớn, cách trước mặt họ mấy vạn trượng có một đại điện cực kỳ uy nghiêm, đại điện đó trải dài trong tinh không, rộng không thấy đáy.

Diệp Quân khẽ nói: “Đây chính là thần điện chủ chung?”

Toại Cổ Kim gật đầu.

Diệp Quân cười nói: “Không ngờ lại đến đây nhanh như thế”.

Toại Cổ Kim quay sang nhìn Diệp Quân: “Ngươi không muốn đến đây sớm một chút à?”

Diệp Quân gật đầu.

Toại Cổ Kim hỏi: “Tại sao?”

Diệp Quân mỉm cười không nói gì.

Lúc này, mấy người Thương Hồng Y cũng từ phía sau đi tới, chủ nhân Bút Đại Đạo cũng có mặt, ông ta nhìn thần điện chủ chung, nở một nụ cười kỳ lạ.

Diệp Quân nói: “Vẫn chưa đến đủ nhỉ?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Sao tên nhóc cậu lại gấp gáp muốn quyết chiến thế hả?”

Diệp Quân cười nói: “Chỉ là không muốn lãng phí thời gian thôi”.

Chủ nhân Bút Đại Đạo gật đầu: “Cũng đúng, vậy chúng ta ngả bài đi, các ngươi trước hay là bọn ta trước?”

Diệp Quân quay sang nhìn Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: “Nếu đã thế thì bọn ta trước vậy”.

Nói rồi cô ta xòe lòng bàn tay ra, một tia sáng chậm rãi bay lên từ trong lòng bàn tay, sau khi vầng sáng chạm tới bầu trời lập tức mở rộng ra gấp mấy vạn lần, một vầng sáng cực lớn treo lơ lửng trên tinh không, sau đó từng luồng khí tức đáng sợ tỏa ra từ nó.

Người dẫn đầu là Khưu Nguyên của nền văn minh Cựu Thổ và Lý Thần của nền văn minh Vĩnh Sinh, phía sau họ là một vạn chín ngàn cường giả đỉnh cấp.

Thấp nhất trong đó đều là cảnh giới Đế Chủ, mà cảnh giới Bất Hủ Đế Chủ lại có một trăm linh chín người, cảnh giới Vực Chủ cũng có mười hai người.

Toàn là người xuất sắc.

Dưới chân họ đều có một vòng sáng màu vàng, được vòng sáng màu vàng hỗ trợ, khí tức của họ liên tục mạnh hơn.

Thần trận Cựu Thổ!

Đây là một địa trận do ba nền văn minh lớn hợp tác nghiên cứu tạo ra, một khi trận pháp này được khởi động thì có thể cưỡng ép tăng một cảnh giới của người trong trận pháp.

Không chỉ vậy, có thể nhìn thấy Cựu Thổ ở phía xa từ đằng sau, lúc này vũ khí đại sát nền văn minh siêu cấp của ba nền văn minh lớn Cựu Thổ đã sẵn sàng, có thể tấn công bất cứ lúc nào.

Ngoài ra, trong nền văn minh Toại Minh, ba cây thần đã bao phủ toàn bộ Cựu Thổ, chúng tản ra khí tức mạnh mẽ đi vào đây theo trận pháp ánh sáng thời không, không ngừng gia tăng sức mạnh của các cường giả ở trong này. Được thần trận Cựu Thổ và ba cây thần hỗ trợ, sức chiến đấu của những cường giả ở đó lại đã được tăng lên rất nhiều, có thể nói nếu bây giờ bất kỳ ai trong số họ được đặt bên ngoài thì đều là những tồn tại bất khả chiến bại với cùng cấp bậc.

Trong khu vực nền văn minh Vĩnh Sinh, từng chùm sáng xanh pha lê bí ẩn bay lên trời, chỉ trong thoáng chốc đã đến trước thần điện chủ chung, trong mỗi chùm sáng xanh pha lê có một cường giả mặc cơ giáp cấp vực chủ, có hơn hàng ngàn cơ giáp, hơn nữa những cơ giáp này được trang bị với tinh thể Vĩnh Động của nền văn minh Vĩnh Sinh.

Nền văn minh Vĩnh Sinh có thể gọi là lấy hết “vốn” của mình ra rồi.

“Vốn” của nền văn minh Cựu Thổ là một cuốn sách cổ màu đen.

Sách Cựu Thần.

Bên trong chứa pháp tắc Cựu Thần của thủy tổ nền văn minh của nền văn minh Cựu Thổ, khi nó xuất hiện, đám người Thương Hồng Y đã bị ép áp chế xuống một cảnh giới.

Thấy Đạo áp chế một cảnh giới.

Khi ba nền văn minh lớn hợp tác, trong Bỉ Ngạn Thánh Mẫu của nền văn minh Toại Minh cũng chứa đựng pháp tắc này, nó được mượn từ trong sách Cựu Thần, nhưng kém xa sách Cựu Thần.

Trừ khi đạo của ngươi cao hơn Cựu Thần, nếu không ngươi nhìn thấy sách này thì đạo sẽ bị áp chế xuống một cảnh giới.

Tất cả những người xuất sắc của ba nền văn minh lớn đều lấy hết át chủ bài của mình ra.

Vẫn chưa kết thúc, vực chủ của bốn tiên vực lớn cũng dẫn theo cường giả của họ xuất hiện ở đó, vì là quan hệ liên minh nên các cường giả mà họ dẫn theo cũng có được thần trận Cựu Thổ và ba cây thần lớn của nền văn minh Toại Minh.

Với hiện tại, trận pháp này đã nghiền ép được bên Thương Hồng Y.

Thương Hồng Y chỉ bật cười: “Lợi hại, ngươi thế mà lại thuyết phục được hai nền văn minh còn lại, phải nói là ngươi có bản lĩnh…”

Nói đến đây cô ta đổi chủ đề, cười nói: “Bên ta cũng có ba trợ thủ, khá quen với các ngươi”.

Vừa dứt lời, thời không cách đó không xa phía sau cô ta bỗng nứt ra, hai nam một nữ chậm rãi bước ra.

Khi nhìn thấy ba người đó, sắc mặt của rất nhiều cường giả của ba nền văn minh lớn bỗng thay đổi, ba người này đều là Văn Minh Chủ của ba nền văn minh lớn ngày nay.

Chẳng phải họ đã biến mất nhiều năm rồi sao?

Sau khi ba người xuất hiện, từng luồng khí tức đáng sợ lan ra xung quanh, trấn áp mọi thứ.

Thương Hồng Y nhìn Diệp Quân chằm chằm, cười khẩy: “Ngươi có biết tại sao suốt thời gian qua ta không có hành động gì không? Bởi vì các Văn Minh Chủ của ba nền văn minh lớn đã hợp tác với ta để cách chức ta? Ngươi thật ngu ngốc, khiến ta cảm thấy buồn cười, ngươi lại uy hiếp ta là ngươi sẽ gọi ông nội ngươi nữa, đúng là ngu ngốc, ngươi nghĩ ông nội ngươi có thể đánh bại ba cường giả cảnh giới Văn Minh Chủ sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.