Chương trước
Chương sau
Trong thời khắc sinh tử này, sắc mặt Diệp Quân đột nhiên trở nên hung ác, hắn giậm chân phải, giơ kiếm lên.

Lúc này, hắn và kiếm Thanh Huyên đã hợp thành một!

Vèo!

Trong khoảnh khắc bàn tay khổng lồ của cơ giáp Hỏa Diễm siết chặt, Diệp Quân chém giết về phía đó.

Trong khoảnh đó, Diệp Quân xoay người, dùng kiếm tấn công Nhiễm Nguyệt từ xa.

Cách xa hàng ngàn trượng, hắn lập tức lao đến.

Trong mắt Nhiễm Nguyệt lóe lên vẻ kinh ngạc, ánh mắt rơi vào kiếm Thanh Huyên trên tay Diệp Quân, trong lòng hơi tò mò, khi thanh kiếm kia gần cô ta, vẻ mặt cô ta không thay đổi, tay phải siết chặt, đánh ra một quyền, quả đấm cơ giáp hung hăng đánh về phía kiếm quang của Diệp Quân.

Ầm!

Quyền này, đã ép kiếm quang của Diệp Quân dừng tại chỗ.

Ngay khi Diệp Quân chuẩn bị vung kiếm lần nữa, tay phải của Nhiễm Nguyệt đột nhiên vung lên, luồng pháo sáng từ trong tay cơ giáp đột nhiên bắn ra ngoài, ngay lập tức sức mạnh cường đại đánh Diệp Quân bay ra ngoài.

Nhiễm Nguyệt vung tay phải lên, tia sáng từ trong lòng bàn tay cô ta bay ra, ánh sáng đón gió đột nhiên bùng lên, biến thành thành cỗ máy khổng lồ cao cả ngàn thước, hai tay cầm một thanh cự kiếm tung người nhảy lên chém về phía Diệp Quân.

Khi kiếm này chém xuống, tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực khủng khiếp, lùi về sau vài bước.

Mà phía dưới, Diệp Quân đột hóa thành huyết quang phóng lên trời, hung hăng chém về phía thanh kiếm kia, khi hai thanh kiếm chạm nhau, tinh hà văng tung tóe, Diệp Quân bị sức mạnh to lớn ẩn chứa trong thanh kiếm đánh bay.

Mà thanh kiếm kia cũng bị Diệp Quân chém vỡ.

Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn chỉ cảm thấy nội tạng của mình bị xé rách, sức mạnh kia thực sự rất đáng sợ.

Nhiễm Nguyệt nhìn thanh kiếm bị gãy do Diệp Quân chém, sau đó nhìn Diệp Quân: “Chư vị, đừng lãng phí thời gian.”

Không thể không nói, bản thân cô ta cũng kinh ngạc về thực lực của Diệp Quân, đồng thời cô ta phát hiện mình không có cách nào giết chết Diệp Quân trong thời gian ngắn, nếu tiếp tục, sẽ chỉ lãng phí thời gian mà thôi.

Cô ta dứt lời, sau đó mở lòng bàn tay, có thêm hai gã cơ giáp khổng lồ lao ra, ba gã cơ giáp khổng lồ lao thẳng về phía Diệp Quân.

Ba gã cơ giáp khổng lồ đồng loạt lao về phía Diệp Quân, sức mạnh uy áp khiến tinh hà sôi trào.

Trong mắt Diệp Quân, biển máu cuồn cuộn, hắn đột nhiên đứng dậy, dùng kiếm chém về phía ba gã cơ giáp khổng lồ.

Ầm!

Một luồng huyết quang bỗng nhiên từ trên trời phun ra, Diệp Quân liên tục rút lui, mà trong quá trình rút lui, không biết hắn đã cảm nhận được điều gì, đồng tử co rút, đột nhiên quay người, dùng kiếm chặn ngang trước ngực.

Ầm!

Vô số kiếm quang đẫm máu vỡ tan tành, Diệp Quân kinh hãi.

Miệng phun ra máu.

Người ra tay, chính là quan chấp hành đứng đầu của nền văn minh Toại Minh.

Mà Diệp Quân vừa dừng lại, còn chưa kịp hít thở, một luồng khí tức cường đại cuốn đến, Diệp Quân xoay người, một quyền đánh đến.

Chính là Hòe Di của nền văn minh Cựu Thổ.

Diệp Quân chặn ngang kiếm!

Ầm!

Diệp Quân lùi mấy vạn trượng, từng luồng huyết quang và kiếm quang chấn động, tản ra bốn phía.

Mà lúc này, mấy gã cơ giáp khổng lồ cùng với Hình Chu và Hòe Di đột nhiên biến mất tại chỗ.

Ba vị Bất Hủ Đế Chủ cùng nhau tấn công, sức mạnh kia đáng sợ đến mức nào?

Trong bán kính vạn dặm, tinh vực đã trở nên hư ảo, căn bản không chịu nổi sức mạnh của bọn họ.

Ầm!

Dưới ánh mắt của mọi người, ba luồng khí tức đáng sợ đánh về phía phiến thời không của Diệp Quân, chỉ trong nháy mắt, khu vực đó nổ tung, cùng với vô số khu vực khác, còn có huyết quang và kiếm quang, đồng thời, có bóng người bay ra ngoài.

Chính là Diệp Quân.

Diệp quân bay ra ngoài mấy trăm ngàn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, khóe miệng hắn tràn ra máu tươi, không chỉ như vậy, giờ phút này toàn thân hắn xuất hiện vô số vết nứt, máu tươi không ngừng chảy ra.

Thực lực của ba cường giả Bất Hủ Đế Chủ không phải là thứ mà bây giờ hắn có thể chịu được.

Mà ba người Hình Chu cũng không cho hắn cơ hội nghỉ ngơi, hắn vừa dừng lại đã có mấy luồng khí tức hủy thiện diệt địa bay thẳng về phía hắn, theo luồng khí tức này, vạn vật xung quanh trở nên im lặng, khu vực tinh vực xung quanh bắt đầu nổ tung.

Vô cùng kinh khủng!

Thấy ba người vọt về phía mình, trong mắt như có ngọn lửa thiêu đốt, thân xác và linh hồn cũng bị đốt cháy, giờ khắc này, khí tức của hắn điên cuồng tăng vọt, hắn không lùi bước, bởi vì lúc này hắn không thể lùi bước, hắn lao về phía trước, kiếm quang đỏ như máu quét qua sân, lao về phía ba người Hình Chu.

Ầm!

Đột nhiên, có tiếng nổ đinh tai vang lên từ phía tinh vực, ngay sau đó, trong mắt vô số người, kiếm quang đẫm máu như bị đánh tan, Diệp Quân nặng nề bay ra ngoài.

Lần này Diệp Quân bay đi mấy trăm ngàn trượng, vừa dừng lại, mấy trăm ngàn trượng thời không sau lưng hắn hóa thành hư vô.

Cổ họng Diệp Quân ngọt ngọt, máu phun ra ngoài.

Mà vẻ mặt của ba người Nhiễm Nguyệt hơi nghiêm trọng, bởi vì trên người ba người đã có hơn chục vết kiếm.

Thiếu niên này lấy một chọi ba, có thể làm bọn họ bị thương.

Mà hắn mới đến cảnh giới Đại Đế!

Từ lúc nào mà cảnh giới Đại Đế mạnh như vậy?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.