Chương trước
Chương sau
Nơi không xa, đám người Toại Cổ Kim đang nhìn trận đấu ở kia, khi thấy Diệp Quân có thể đánh ngang tài với cô gái giáp trắng, mọi người xung quanh đều kinh ngạc vô cùng.

Cô gái giáp trắng này đã đến đỉnh của cảnh giới Tiên Đế, hơn nữa, còn là võ quan, từ nhỏ đã được nền văn minh Toại Minh bồi dưỡng cẩn thận, đồng thời còn được thừa kế võ quan, có thể nói, cô ta đã thuộc loại yêu nghiệt của yêu nghiệt trong cả Cựu Thổ rồi, có thể giết người sống vượt biên.

Nhưng lúc này, cô ta lại bị người ta vượt qua.

Sắc mặt của Khưu Nghiệt thuộc nền văn minh Cựu Thổ và Phù Việt thuộc nền văn minh Vĩnh Sinh cũng hơi khó nhìn, thực lực của Diệp Quân này có phần vượt qua dự liệu của bọn họ rồi, phải biết là, Diệp Quân mới tới cảnh giới Đại Đế thôi!

Sắc mặt Toại Cổ Kim lại rất bình tĩnh, cô ta khu vực chiến đầu ở nơi xa, nói chính xác thì, cô ta đang nhìn chằm chằm vào kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, một luồng kiếm quang ở nơi xa bỗng phát ra, tiếp đó, Diệp Quân và cô gái giáp trắng đều lùi lại liên tục, còn xung quanh họ, vô số kiếm khí và thương mang bắn tung tóe, xé toạc tất cả, khủng bố vô cùng.

Sau khi cô gái giáp trắng dừng lại, cô ta nhìn thương bạc trong tay mình, chỉ thấy trên thương bạc toàn là vết kiếm chi chít.

Kiếm trong tay Diệp Quân ở nơi xa thì ngược lại, bên trên không có tí vết thương nào.

Tay phải Diệp Quân hơi run rẩy, kiếm Thanh Huyên rung kịch liệt, một tiếng kiếm lập tức vang khắp cả tinh hà.

Hắn nhìn cô gái giáp trắng, lúc này cô gái giáp trắng cũng nhìn hắn, ánh mắt hai người va vào nhau, khoảnh khắc tiếp theo, hai người đồng thời biết mất tại chỗ.

Xì!

Xì!

Hai tiếng xé toạc sắc bén đột nhiên vang lên trong hiện trường, tiếp đó, một luồng kiếm quang hoàn chỉnh và một mảnh thương mang hung hăng đụng vào nhau, vừa tiếp xúc, một làn sóng xung kích có sức mạnh đáng sợ bỗng lan rộng ra bốn phía, bên cạnh Toại Cổ Kim, một người đàn ông trung niên đột nhiên giẫm về trước một bước, bước chân vừa rơi xuống, sức mạnh của làn sóng xung kích lan tới trước mặt họ đã hóa thành hư vô.

Người đàn ông trung niên lại lùi về sau người Toại Cổ Kim.

Khưu Nghiệt và Phù Việt nhìn người đàn ông trung niên, đều hơi kinh ngạc.

Nguyên Vũ!

Quan cận vệ của nền văn minh Toại minh, cường giả đỉnh cấp của điện cận vệ, năm đó có tên tuổi lẫy lừng ở Cựu Thổ, bọn họ không ngờ vị này lại tự mình tới bảo vệ cho Toại Cổ Kim.

Hiện tại Diệp Quân cũng đã bộc lộ hỏa lực thật sự!

Sau khi đánh tiếp khoảng một khắc.

Răng rắc!

Khi tiếng nứt vỡ giòn tan vang lên, thương bạc trong tay cô gái giáp trắng tan vỡ ầm ầm, kiếm thế mạnh mẽ chém cho cô gái giáp trắng phải lùi lại liên tục, ngay khi Diệp Quân muốn mượn thế giết chết cô ta, chỉ thấy hai tay cô gái giáp trắng bỗng chắp lại, sau đó đột nhiên di chuyển về hai bên, sau người cô ta, chục triệu cây trường thương hư ảo bỗng xuyên qua không trung, sau đó bắn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân không lùi mà tiến lên, bỗng nhiên một nhát kiếm hung hăng chém tới, nhát kiếm mạnh mẽ xé toạc một cái lỗ giữa hàng chục triệu trường thương hư ảo, lao thẳng về phía cô gái giáp trắng, còn lúc này, cô gái giáp trắng chợt chỉ tay, nháy mắt, những trường thương quanh bất ngờ đổ vào người cô ta, sau đó bay ra khỏi đầu ngón tay của cô ta, nơi cô ta chỉ tay, xuất hiện nhiều luồng thương mang rực rỡ, hung hăng đâm vào mũi kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.

Hai luồng sức mạnh vừa tiếp xúc, vô số kiếm thế và thương mang lại phát ra, hai người đều lui về, trong quá trình cô gái giáp trắng lùi lại, ngón tay trên tay phải của cô ta nổ tung trước tiên, tiếp đó, cả cánh tay phải nứt nẻ nhanh chóng, khi cô ta dừng lại, cánh tay phải của cô ta đã biến thành một cánh tay máu.

Nơi xa, Diệp Quân vừa dừng lại, chớp mắt, hắn đã biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trên đỉnh đầu cô gái giáp trắng, tiếp đó, một nhát kiếm quang chục ngàn trượng hung hăng chém vào cô ta.

Hai mắt cô gái giáp trắng khẽ híp lại, cô ta mở lòng bàn tay trái ra, vô số thương ý tuôn ra như nước, sau đó hòa thành những cây trường thương lao về luồng kiếm quang của Diệp Quân, tuy nhiên, lúc này thương ý của cô ta đã hoàn toàn không thể ngăn chặn kiếm ý và kiếm thế của Diệp Quân được, kiếm của Diệp Quân xé nát vô số trường thương ngưng tụ từ thương ý, kiếm quang rơi thẳng xuống.

Ầm!

Khi một mảnh thương mang lớn vỡ nát, cô gái giáp trắng cũng bị đánh bay đi!

Thấy cảnh này, sắc mặt mọi người ở chỗ không xa đều trầm xuống.

Cô gái giáp trắng còn chưa dừng lại, kiếm của Diệp Quân đã đánh tới lần nữa, một luồng kiếm quang khủng bố nháy mắt đã đánh bay cô gái giáp trắng ra xa hàng chục ngàn trượng, song lần này, hắn không tiếp tục đi truy kích cô gái giáp trắng, kiếm thế xoay chuyển, giết thẳng về phía Toại Cổ Kim ở một bên không xa!

Hơn nữa, uy lực và tốc độ của nhát kiếm này, đã tăng lên gấp bội lần!

Khoảnh khắc này, mọi người bỗng tỉnh ngộ!

Lúc trước thằng nhóc này đánh với cô gái giáp trắng, cứ tỏ yếu đuối, diễn mãi.

Mục đích thật sự của hắn là bắt giặc thì bắt vua trước, là Toại Cổ Kim này.

Chỉ thấy trong nháy mắt, kiếm của Diệp Quân đã đánh tới trước mặt Toại Cổ Kim.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.