Chương trước
Chương sau
Nghe Mộc Huyền Hư nói vậy, Diệp Quân lập tức nắm lấy cánh tay Mộc Huyền Hư, nghiêm túc nói: “Mục huynh nói cái gì mà phụ nữ với không phụ nữ, Diệp Quân ta, không phải loại người như vậy.”

Mục Huyền Hư cũng nhận ra mình lỡ lời, lập tức nói xin lỗi, mà lúc này, Diệp Quân nói: “Bây giờ ta đồng ý gia nhập Cựu Thổ, sao huynh lại lạnh lùng như vậy?”

Mục Huyền Hư ngớ người, sau đó cười lớn: “Diệp huynh, hóa ra là người trong nghề!”

Diệp Quân cười to, một lát sau, hắn nghiêm mặt nói: “Mục huynh, ta có thể gia nhập nền văn minh Cựu Thổ thật ư?”

Nụ cười của Mục Huyền Hư dần dần tắt: “Tất nhiên là có thể, nền văn minh Cựu Thổ rất cần người tài, giống như Diệp huynh vậy, nếu huynh đồng ý gia nhập nền văn minh Cựu Thổ của ta, tất nhiên sẽ được trọng dụng và đào tạo.”

Diệp Quân cũng không nói gì nữa, cầm ly trà trên bàn lên uống một hớp, hai mắt sáng lên: “Đây là trà gì vậy?”

Mục Huyền Hư nhìn ly trà cười nói: “Đây là trà linh đạo của Cựu Thổ, được luyện chế từ lá của cây ‘Linh hư’, trong này còn chứa đế tiên nguyên và hỏa linh khí cùng với mấy loại linh khí khác, uống nó giúp tu vi của huynh tăng lên, đương nhiên, với cảnh giới của chúng ta mà nói, thứ đồ chơi này cũng chỉ dùng để tăng chút tu vi mà thôi.”

Diệp Quân lắc đầu cười nói: “Nếu thứ này xuất hiện ở thế giới của ta chỉ sợ sẽ diễn ra tranh đoạt.”

Vừa nói, hắn vừa uống một ngụm.

Mục Huyền Hư nói: “Diệp huynh suy nghĩ thế nào rồi?”

Diệp Quân suy nghĩ một lúc lâu rồi cười nói: “Được.”

Mục Huyền Hư cười haha: “Hoan nghênh, hoan nghênh, ta đại diện cho Cựu Thổ hoan nghênh Diệp huynh gia nhập.”

Diệp Quân nhìn Mục Huyền Hư cười nói: “Sau này phải nhờ Mục huynh quan tâm nhiều hơn.”

Vẻ mặt Mục Huyền Hư tươi cười: “Sau này đã là người nhà thì phải quan tâm lẫn nhau chứ!”

Diệp Quân gật đầu, hắn cầm bình trà tự rót cho mình một ly, sau đó uống một hơi cạn sạch: “Mục huynh, ta muốn hỏi thăm về một người.”

Mục Huyền Hư nói: “Ai?”

Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, nhẹ nhàng vuốt mặt bàn, trên bàn xuất hiện bức chân dung của người phụ nữ áo đỏ.

Mục Huyền Hư nhìn người phụ nữ áo đỏ, cau mày suy nghĩ một lúc lâu: “Chưa bao giờ thấy.”

Diệp Quân nói: “Địa vị của người này ở Cựu Thổ không tầm thường.”

Mục Huyền Hư vẫn lắc đầu: “Qủa thật chưa từng thấy.”

Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống.

Người phụ nữ này hoặc là không phải người của Cựu Thổ, hoặc là có thân phận cực cao ở Cựu Thổ, cao đến mức người bình thường không có cơ hội tiếp xúc.

Mà hiển nhiên là vế phía sau.

Tĩnh Chiêu!

Bây giờ người hắn lo lắng nhất chính là Tĩnh Chiêu, Tĩnh Chiêu đi theo người phụ nữ đó, về mặt an toàn chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, nhưng người phụ nữ đó nhất định sẽ làm chuyện gì đó.

Diệp Quân khẽ lắc đầu, không suy nghĩ nữa, việc bây giờ hắn cần phải làm là nhanh chóng làm thực lực của mình tăng lên, nếu không, cho dù tìm được người phụ nữ đó, cũng không làm gì được.

Trừ việc khiến thực lực tăng lên, còn phải tìm đế mạch.

Linh khí trong Tiểu Tháp tiêu hao với tốc độ quá kinh khủng khiếp.

Đối với Thập Hoang và cấm địa Cổ Hoang cùng nền văn minh Bỉ Ngạn mà nói, bọn họ chưa từng thấy linh khí đế nguyên, mà bây giờ, toàn bộ Tiểu Tháp đều ngập tràn loại linh khí này, giống như một người độc thân 30 năm bỗng nhiên có bạn gái, còn không điên cuồng làm việc ư?

Tất nhiên, đây là do hắn nghĩ vậy.

Với hắn cũng có lợi, bởi vì dạo gần đây hắn cảm giác được sức mạnh tín ngưỡng đang không ngừng tăng lên.

Thật ra bây giờ hắn đã có thể không cần tu luyện, bởi vì nghìn tỷ sinh linh sẽ giúp hắn tu luyện, bọn họ càng mạnh, sức mạnh tín ngưỡng của hắn cũng mạnh theo.

Dĩ nhiên, hắn cũng rất cảnh giác, bởi vì cảm giác này rất khiến người khác lệ thuộc vào nó, mà một khi đã lệ thuộc vào sức mạnh này, trực giác nói cho hắn biết, hắn sẽ lầm đường lạc lối, vì vậy, lần này mà nói, hắn phải vô cùng cẩn thận.

Diệp Quân đột nhiên nhìn Mục Huyền Hư: “Mục huynh, ở Cựu Thổ có chỗ nào tu luyện không?”

Mục Huyền Hư không cần suy nghĩ lập tức nói: “Tháp Vũ Thánh.”

Diệp Quân hiếu kì: “Đó là ở đâu?”

Mục Huyền Hư nói: “Đó là nơi ba nền văn minh liên thủ cùng nhau chế tạo ra một chỗ để tu luyện gồm có chín tầng, sức mạnh mỗi tầng đều không đồng nhất, càng đi lên, người ở bên trong lại càng mạnh, người chiến thắng sẽ trở thành người bảo vệ, chỉ cần có thể giữ vững thành tích trong một tháng thì có thể đạt được tiên nguyên tinh, không chỉ có thể tu luyện, còn có thể kiếm tiền, là nơi tất cả tu sĩ đều yêu thích.”

Diệp Quân nhất thời cảm thấy hứng thú: “Ta đi đến đó được không?”

Mục Huyền gật đầu: “Được.”

Diệp Quân cười nói: “Ta muốn đi xem thử.”

Mục Huyền nhìn Diệp Quân, sau đó gật đầu: “Diệp huynh thiếu tiền ư?”

Diệp Quân gật đầu “Vô cùng thiếu.”

Mục Huyền Hư đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt Diệp Quân: “Bên trong này có một đế nguyên mạch cực phẩm.”

Diệp Quân sửng sốt.

Mục Huyền cười nói: “Huynh lấy mà dùng đi, sau này huynh giàu, thì trả lại cho ta.”

Diệp Quân vội nói: “Mục huynh, huynh làm vậy khiến ta xấu hổ lắm?”

Mục Huyền Hư nói: “Không có gì phải xấu hổ cả, bây giờ huynh đã gia nhập Cựu Thổ của chúng ta, vậy chính là người của chúng ta rồi, tháp Thánh Vũ và Thành Nam, huynh có thể đến đó bất cứ lúc nào, ta phải quay về một chuyến, đợi ta xử lý xong công việc, ta sẽ đi tìm huynh.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Mục Huyền Hư cười, sau đó đứng dậy biến mất ngay tại chỗ.

Diệp Quân nhìn nhẫn không gian trên bàn, lúc này Tháp gia, đột nhiên nói: “Người này tốt nhỉ!”

Diệp Quân cười nói: “Đúng là như vậy.”

Vừa nói, hắn vừa thu hồi nhẫn không gian, rồi rời khỏi quán rượu, sau đó chạy thẳng đến tháp Thánh Vũ, hắn đột nhiên nói: “Tháp gia, còn quả cầu ghi hình đám mây không?”

Tiểu Tháp nói: “Có, sao vậy, ngươi muốn ghi hình ư?”

Diệp Quân cười, không nói gì, hắn biến mất ở nơi xa.

Chốc lát sau, hắn đã đi đến tháp Thánh Vũ, tháp Thánh Vũ cao chín tầng được xây dựng cực kì hùng vĩ, bởi ba nền văn minh, vì vậy, người của ba nền văn minh này có thể tự do ra vào đây để tu luyện, nhưng mà, người ngoài thì không được.

Bây giờ hắn chưa có chứng nhận thân phận của nền văn minh Cựu Thổ, vẫn còn là người ngoài, vì vậy nếu muốn đi vào đó tu luyện, thì phải đưa tiền!

Mười ngàn đế tinh cực phẩm chỉ để tu luyện trong một tháng!

Một tháng!

Cả người Diệp Quân tê rần.

Đúng là quá đắt.

Hắn giết mấy người, được một ít cực phẩm đế tinh, còn tưởng rằng mình đã là người giàu có của Cựu Thổ, không ngờ, mình nghèo như vậy.

Mặc dù đắt, nhưng hắn vẫn nộp mười ngàn đế tinh cực phẩm.

Bởi vì nếu hắn có thể kiên trì ở tầng thứ ba trong vòng một tháng, như vậy hắn có thể kiếm được năm chục ngàn đế tinh cực phẩm, mà nếu ở tầng thứ chín một tháng, thì hắn có thể kiếm được hai trăm ngàn đế tinh cực phẩm, cùng với mười ngàn tiên nguyên tinh.

Tiên nguyên tinh là một loại cực phẩm còn trân quý hơn cả đế tinh cực phẩm, một quả có thể đổi hai mươi cực phẩm đế tinh.

Mà nếu có thể kiên trì bảo vệ trong hai tháng, còn có thể nhận thêm 30%.

Có thể nhân đôi vô hạn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.