Mà khoảnh khắc Tiểu Tháp và Diệp Quân biến mất đó, ở nơi nào đó trong bóng tối có một bóng mờ chậm rãi bước ra, người đó liếc nhìn nơi Diệp Quân vừa biến mất, khẽ nói: "Lấy sức một người để chống lại Đạo Chiếu, thực lực của hắn khó lòng lường được".
Bên trong Tiểu Tháp.
Qua một lúc lâu, Diệp Quân dần khôi phục lại một chút nguyên khí, các vết nứt trên người hắn đã khép lại, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất suy yếu.
Tiểu Tháp vẫn còn sợ hãi trong lòng: "Luồng thần qua kia quá phi lí, may mà ngươi đã thu hết toàn bộ Thập Hoang, Cổ Hoang và văn minh Bỉ Ngạn vào Tiểu Tháp, nếu khung chỉ uy thế của nó thôi cũng đã đủ phá nát toàn bộ".
Thật ra nó cũng có hơi khiếp sợ thực lực của Diệp Quân bây giờ, nó không ngờ Diệp Quân lại có thể cưỡng chế luồng sáng kia lại như vậy được.
Tất nhiên việc này không thể không kể công đến kiếm Thanh Huyên.
Cũng chỉ có kiếm Thanh Huyên mới có thể chịu đựng được sức mạnh của luồng thần quang kia, đổi thành những thần vật khác thì đã sớm gãy tan nát rồi.
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, trong mắt đầy vẻ kiêng kỵ, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, cũng may lần này hắn đã khôi phục tu vi, nếu không chỉ dựa vào kiếm Thanh Huyên thì căn bản không thể chống lại được luồng sức mạnh đáng sợ đó.
Tất nhiên hắn chưa từng ngờ rằng nền văn minh Toại Minh lại chơi lớn như vậy, vừa ra tay đã đánh nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3376846/chuong-5606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.