Cô gái váy đỏ dẫn theo Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bước đi chầm chậm, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu mặc một chiếc váy màu trắng như tuyết, không dính bụi trần, vẻ mặt lạnh nhạt, giống như một khối băng.
Cô gái váy đỏ thì mặt đầy tươi cười, cô ta lấy một quả ra đưa cho Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: “Ăn không? Cái này còn quý hơn nhiều so với thần đế nguyên kia”.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lắc đầu, cô gái váy đỏ nhún vai, sau đó nói: “Kiếm tu kia ở chỗ các cô xem như miễn cưỡng tạm được, nhưng thực ra cũng chỉ như vậy, hà tất lưu luyến vậy?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không nói gì
Cô gái váy đỏ tiếp tục nói: “Với thể chất cộng thêm thiên phú của cô, làm quản gia lo việc lặt vặt cho hắn thật đúng là nhân tài không được trọng dụng. Đến Cựu Thổ của bọn ta, lúc đó cô sẽ phát hiện, đàn ông ưu tú thật sự có rất nhiều rất nhiều”.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vẫn không nói gì.
Cô gái váy đỏ liếc nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, sau đó quay đầu nhìn sang bên phải, chỉ là một cái liếc nhìn, ánh mắt cô đã nhìn xuyên qua hàng trăm triệu tinh hà.
Sâu trong đại điện ở nơi nào đó.
Một người đàn ông mặc đồ trắng đột nhiên ngẩng đầu, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3376214/chuong-5580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.