Chương trước
Chương sau


Cô gái váy đỏ đi đến trước mặt cô ta, quan sát Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, cười nói: “Ta muốn cô đi theo ta.”



Giọng điệu không cho phép nghi ngờ.



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cau mày: “Đi?”



Cô gái váy đỏ gật đầu: “Đi với ta đến Cựu Thổ.”



Đi đến Cựu Thổ!



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu sửng sốt.



Cô gái váy đỏ mỉm cười: “Đừng nghi ngờ, cũng đừng suy nghĩ lung tung, sở dĩ ta muốn dẫn cô đi, là vì cô có thể chất đặc biệt, chẳng qua, có lẽ cô vẫn chưa biết, vì thể chất đặc biệt của cô còn chưa thức tỉnh.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nghi ngờ nói: “Thể chất đặc biệt?”



Cô gái váy đỏ gật đầu: “Thể chất của cô là linh thể Đại Đạo trong truyền thuyết, là một trong sáu đại thần thể ở Cựu Thổ, sinh ra đã có đạo pháp, bây giờ cô biết vì sao, cô còn trẻ như vậy mà có thể đạt đến cảnh giới Chuẩn Đế rồi chứ?”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn cô gái váy đỏ, không nói gì.



Cô gái váy đỏ cười nói: “Ta không thương lượng với cô, đương nhiên, nếu cô cảm thấy tiểu kiếm tu kia có thể đánh bại ta, cô có thể gọi hắn đến, chẳng qua, ta phải nhắc nhở cô, ta sẽ không cho hắn bất kỳ cơ hội nào, nếu hắn ra tay, thì hắn phải chết.”



Hai tay Đệ Nhất Tĩnh Chiêu siết chặt, không nói gì.



Cô gái váy đỏ lấy ra một quả gì đó, cắn một miếng, cười nói: “Ở đây, cao nhất cô chỉ có thể đạt tới Đại Đế, nhưng nếu theo ta đến Cựu Thổ, tiềm lực của cô sẽ là vô hạn, khi đó cô sẽ thực sự hiểu lựa chọn của mình hôm nay đúng đắn đến mức nào.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn thành Đệ Nhất, hai tay vẫn siết chặt.



Cô gái váy đỏ nói: “Suy nghĩ xong chưa?”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn cô ta: “Ta còn lựa chọn nào khác sao?”



Cô gái váy đỏ cười nói: “Đúng là không còn.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Ta có thể nói ra một yêu cầu không?”



Cô gái váy đỏ cắn trái cây, sau đó nói: “Nếu là người khác, chắc chắn sẽ không được, bởi vì ta rất ghét mặc cả, nhưng cô thì có thể.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu: “Ta muốn một ít đế nguyên.”



Cô gái váy đỏ cau mày: “Muốn thứ rác rưởi đó làm gì?”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn cô ta: “Cô có không?”



Cô gái váy đỏ cười nói: “Ta không có thứ đồ chơi rác rưởi đó, nhưng, trước khi đến đây ta có giết mấy người, tiện tay lấy đi nhẫn không gian của bọn họ, địa vị của mấy người kia không thấp, chắc là sẽ có, để ta xem thử.”



Nói xong, cô ta lấy ba cái nhẫn không gian ra xem, sau khi vỗ nhẹ một cái, hai trăm đế nguyên từ trong đó bay ra, vững vàng đáp xuống trước mặt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu.



Ba trăm sáu mươi đế nguyên!



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu thấy đống đế nguyên trước mặt, trong lòng rung động, hơn nữa, mấy đế nguyên này đều có màu tím sẫm, tốt hơn đế nguyên ghế Thánh Vương không biết bao nhiêu lần, không đúng, hai thứ này vốn không cùng cấp bậc.



Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên xuất hiện cách đó không xa.






























Sau lưng hắn, máu trên mặt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu dường như khô cạn, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.