Chương trước
Chương sau


Yểm Nhật gật đầu: “Chúng ta chỉ biết hắn rời khỏi Bỉ Ngạn Văn Minh, rồi biến mất không chút tin tức nào nữa”.







Diệp Quân hơi nghi ngờ, thầm nghĩ tên đó chạy đâu được chứ? Sau một lúc im lặng thật lâu, Diệp Quân dẹp suy nghĩ sang một, kệ thằng nhãi kia đi. Hắn ngẩng đầu nhìn về một khoảng không, ánh sáng màu vàng trong không trung liên tục lóe lên lấp lánh, nó đang dồn dập bao vây và tấn công vào mấy chiến tướng đồng đen. Hiện tại cường giả đi theo hắn rất nhiều, nhưng dù là số lượng hay chất lượng thì mọi thứ vẫn không đủ, rất rất thiếu thốn!







Đế nguyên!







Hắn cần nhiều đế nguyên và đế tinh cực phẩm hơn nữa!







Những thứ khác khỏi nói, nhưng hắn phải giúp nhóm đại ca và tam tỷ có thể đạt đến Đại Đế!







Nếu như giàu sang rồi đừng quên nhau!







Những ngày kế tiếp, Diệp Quân ở trong tháp nhỏ, hướng dẫn cho những kiếm tu kia tu luyện, riêng nhóm người đại ca không cần hắn hướng dẫn. Nhưng những kiếm tu này không thể bỏ mặc được, mấy kiếm tu này chỉ cần bồi dưỡng tốt một xíu nhờ đó mà tương lai sẽ trở thành thanh kiếm sắc bén cho hắn dùng!







Hai trăm người kiếm tu đạt cấp Chuẩn Đế…







Hai trăm người kiếm tu đạt cấp Đại Đế…







Chủ nhân Đại Đạo Bút gì đó!







Phạn Chiêu Đế gì kia!







Nằm bò xuống đất hết đi!







Sau khi Thập Hoang thống nhất, thư viện Quan Huyên cũng được xây nên. Thư viện Quan Huyên đóng đô tại một bình nguyên của Đệ Nhất Thành, có Đệ Nhất Tĩnh Chiêu giám sát nên chưa đầy mười ngày thư viện này đã được xây xong. Kiến trúc nơi này cực kỳ rộng rãi, nếu nói là một khu thư viện không đủ thì phải xưng đúng hơn nó là một tòa thành vô cùng hùng vĩ.







Mà các Đại Đế tộc và các Đại Tiên tông thấy thư viện Quan Huyên xây dựng xong thì lập tức nháo nhào, sôi nổi đề cử các đệ tử nội tộc và tông của bản thân vào trong thư viện Quan Huyên.







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cũng rất bận rộn, cô ta vừa mời chào các Đại Đế tộc và Đại Tiên tông, đồng thời cũng bắt đầu truyền tin tuyển học viên ra ngoài.







Đương nhiên những người được tuyển này không thể nào so sánh với những đệ tử của các Đại Đế tộc và Đại Tiên tông được, có thể nói là chênh lệch một trời một vực.







Trong một căn phòng của điện, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bận tối mắt tối mũi phê duyệt từng sổ con chất thành núi trước mặt.







Ngược lại, Diệp Quân hoàn toàn mặc kệ mọi việc nên cô ta phải chịu cực thôi.







Từ lúc vừa bắt đầu tới, cô ta đã không chợp mắt lấy một lần, ngày đêm chạy đôn chạy đáo. Bởi vì bây giờ Thập Hoang vừa mới thống nhất, thư viện vừa xây dựng cho nên có rất nhiều chuyện cần giải quyết cho hết.







Lúc này, Mục Sóc đột ngột đến bên cạnh Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, do dự một lúc nói: “Phó viện trưởng, thật sự muốn tuyển học viên ở khắp Thập Hoang sao?”







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu: “Ừm”.







Mục Sóc đè giọng nói: “Những tán tu và tiểu gia tộc có chênh lệch cực lớn với các đệ tử Đại Đế tộc và Đại Tiên tông đấy, có thể nói là không thể so bì được. Nếu chúng ta nhận họ trở thành học viên hết thì sẽ vô cùng bất công với họ. Với lại, trong thư viện sẽ xuất hiện nhiều mâu thuẫn”.







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu buông quyển sổ con đang cầm xuống, gật nhẹ đầu: “Ta đã dự đoán trước mấy chuyện này, nhưng chúng ta không thể làm gì khác hơn”.







Mục Sóc khó hiểu hỏi: “Vì sao?”







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Mục tiêu của Tiểu Quân không phải kéo giãn sự chênh lệch mạnh yếu trong thế giới này mà là muốn phá vỡ và thu nhỏ sự chênh lệch này. Nếu chúng ta tuyển học viên không công khai, chỉ cho các đệ tử Đại Đế tộc, Đại Tiên tông vào thì họ sẽ càng ngày càng mạnh và những người không nhập học sẽ ngày càng yếu đi, thậm chí là vĩnh viễn không ngóc đầu lên nỗi”.






























Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: “Chuyện này đơn giản, ví dụ chúng ta sẽ giao nhiệm vụ cho các học viên lớp cấp cao như trừ việc tu hành cho bản thân thì phải tiếp nhận việc dạy dỗ cho các học viên khác cấp ở lớp cấp thấp. Nếu học viên lớp cấp thấp có thể đạt thứ hạng cao trong kỳ kiểm tra thì không chỉ bản thân học viên đó nhận được phần thưởng hậu hĩnh, mà ngay cả học viên lớp cao cấp đã hướng dẫn người này cũng sẽ nhận được kha khá điểm học phần, điểm học phần này lại để làm gì? Ví dụ người nào muốn đổi thần vật quý hiếm, hoặc là muốn làm người lãnh đạo học viên của thư viện phải có được học phần này, msg thủ tịch học viện có cơ hội nhận được sự hướng dẫn của Đại Đế cho riêng mình”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.