Chương trước
Chương sau


Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hơi ngơ ngác, mãi lúc sau mới hiểu ý Diệp Quân nói, cô ta nhìn Diệp Quân, quở trách nói: “Con người ngươi, có lúc nói chuyện tới ta cũng nghe không hiểu nổi.”



Diệp Quân cười, sau đó nghiêm túc nói: “Loại người này, nếu cả cái ác cũng không trừng trị nổi, vậy chỉ đành để hắn biến mất khỏi thế gian hoàn toàn, nếu không, loại người này ra ngoài cũng hại người thôi, không chỉ hại người nhà bạn bè mình, còn hại cả người khác.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi.”



Nói xong, cô ta tạm dừng, lại nói: “Lãng phí thời gian vì một người như vậy, xứng đáng không?”



Diệp Quân cười nói: “Vì hắn, tất nhiên không xứng đáng, nhưng, chuyện của ông lão và thím đó đã bị chúng ta nhìn thấy, cũng không thể thật sự làm ngơ được? Chung quy, hai ta không phải kẻ ác, trong nhà có loại người hạ đẳng như vậy, thật khó khăn.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu: “Chính xác.”



Diệp Quân bỗng mở lòng bàn tay ra, một cái hộp đồng đen xuất hiện trước mặt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: “Cái này cho cô, ta đã trao quyền cho ba chiến tướng đồng đen, bây giờ bọn họ sẽ nghe lệnh của cô.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhận cái hộp đồng đen: “Trong nửa tháng, Thập Hoang sẽ thống nhất.”



Nói xong, cô ta cầm cái hộp, xoay người muốn rời đi, lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Tĩnh Chiêu cô nương.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu dừng chân, cô ta quay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân đi tới trước mặt cô ta, cười nói: “Ta còn có thể tiếp tục ở trong tộc Đệ Nhất không?”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hơi ngơ ngác, lập tức hiểu ý Diệp Quân, trong lòng cô ta có chút cảm động, gật đầu: “Ừ.”



Diệp Quân ở trong tộc Đệ Nhất, chính là gửi một tín hiệu ra ngoài, quan hệ của hắn và cô ta không bình thường, sở dĩ hắn làm vậy, thật ra là không muốn cô ta gánh tội giúp kẻ ác này, mặc dù cô ta không để ý, nhưng Diệp Quân làm vậy, vẫn khiến lòng cô ta ấm áp.



Sau khi Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đưa Diệp Quân về tộc Đệ Nhất, cô ta dẫn một đám cường giả trong tộc Đệ Nhất rời khỏi tộc Đệ Nhất.



Diệp Quân tới chỗ biểu diễn võ thuật của tộc Đệ Nhất: “Yểm Nhật.”



Vừa dứt lời, hai trăm luồng kiếm quang đột nhiên rơi từ trời xuống, dừng ngay ngắn trước mặt hắn, dẫn đầu chính là Yểm Nhật, sau người hắn, là một kiếm tu đỉnh cấp của Kiếm Đế Tông, khí tức của những kiếm tu này đều mạnh mẽ, trên người tỏa ra kiếm thế khủng bố.



Lúc thấy Diệp Quân, Yểm Nhật dẫn đầu lập tức cúi đầu thật sâu: “Quân Đế!”



Thấy vậy, các kiếm tu khác cũng dồn dập hành lễ.



Diệp Quân nhìn những kiếm tu hành lễ, sau đó nói: “Các vị, ta nói thật với các ngươi, mục tiêu tiếp theo của ta chính là cấm địa Cổ Hoang, là di tích Toại Minh trong truyền thuyết, đi tới nơi đó, không tránh khỏi cuộc chiến khốc liệt, do đó, các vị có thể chọn ở lại, cũng có thể chọn rời đi, nếu chọn ở lại, ta sẽ cố gắng hết sức để nâng cao thực lực của các vị lên.”



Một kiếm tu trong đó đột nhiên nói: “Không biết Quân Đế muốn làm thế nào để nâng cao thực lực của chúng ta lên?”



Các kiếm tu còn lại cũng dồn dập nhìn Diệp Quân.



Diệp Quân cười nói: “Chia làm ba phần, phần một, ta sẽ cho các người một nơi tu luyện đặc biệt, thứ hai, ta sẽ chỉ cho các ngươi tu hành, thứ ba, ta sẽ cho các ngươi tài nguyên để tu luyện, nến các người đạt tới một trình độ nhất định, ta còn cho các người đế nguyên!”



Đế nguyên!



Vừa nói lời này ra, mọi người ở hiện trường đều kinh ngạc, sau đó lại vui mừng.



Lúc này bọn họ đã biết, muốn thành đế, phải có đế nguyên, nếu không có đế nguyên, cho dù bọn họ có yêu nghiệt hơn nữa, cũng không thể thành Đại Đế!



Ai không muốn trở thành Đại Đế!






























Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ấm ức cho ngươi rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.