Chương trước
Chương sau
Nghe thế, trong lòng mọi người đều ngơ ngác. Quân Đế này hơi quá rồi đó nhé!





Đầu óc cỡ này, tâm kế cỡ này... Khủng bố!



Đạo Trí đột nhiên nói: "Chư vị, đây không phải chuyện nhỏ, mọi người nên trở về thương lượng với các trưởng lão trong tộc trước".



Nói xong, ông ta dẫn theo Đạo Trần rời đi.



Mọi người đều gật đầu, việc này phải nên mở họp thảo luận trước, không dễ quyết định vội vàng được.



Nhưng đúng lúc này, phía xa xa đột nhiên xuất hiện một hơi thở mạnh mẽ, đám người Thần Ung đều ngẩng ra, bọn họ lập tức tái mặt khiếp sợ: "Cường giả Đạo Tông đến từ lúc nào vậy?"



Đúng lúc này, phía xa xa đột nhiên truyền đến giọng nói như sấm rền của Đạo Trí: "Hôm nay ai dám động đến Diệp thiếu, Đạo Tông ta sẽ quyết tử chiến đến cùng! Đốt hồn đi, mẹ nó đốt hồn hết cho ta..."



Tất cả cường giả Đạo Tông cùng nhau thiêu đốt thân thể cùng linh hồn.



Đám người Thần Ung trợn tròn hai mắt, mồm há hốc không thể tin được.



Mẹ nó chứ, ngươi chơi chiêu này luôn à?

Việc Đạo Tông đột nhiên xuất hiện khiến cho đám người Thần Ung phải sang chấn, ngay cả nhóm Quân Ngự cũng ngớ ra, sao Đạo Tông này tự dưng nổi điên vậy?



Đạo Trí dẫn đầu không thèm nhìn bọn họ mà chỉ bước nhanh đến trước mặt Diệp Quân, ông ta cung kính hành lễ một cái: "Quân Đế, Đạo Tông ta từ khi Đại Đế ngã xuống, chỉ biết ngơ ngác sống qua ngày tháng, đã lãng phí không biết bao nhiêu thời gian, cuối cùng cũng gặp được minh quân của mình. Nếu Quân Đế không chê, tông phái của ta nguyện cống hiến cho Quân Đế, nguyện vì Quân Đế dốc hết sức lực sinh mạng, quỳ!"



Nói rồi ông ta còn chủ động quỳ xuống trước, các cường giả Đạo Tông để cả kinh, bọn họ không ngờ Đạo Trí lại đột ngột làm thế, nhưng khi thấy cả Đạo Trí và Đạo Trần đều đã quỳ xuống, bọn họ cũng đua nhau vội vàng hạ người quỳ gối.



Đạo Trí cúi đầu, tâm trạng dập dềnh như thủy triều dâng nước, ông ta biết Quân Đế trước mắt này hẳn đã tính kế toàn bộ vũ trụ Thập Hoang rồi, nếu không đối phương đã không làm nhiều việc như vậy. Chỉ từ vài chi tiết cũng có thể thấy được, thứ nhất, sở dĩ Quân Đế dám lấy ra đế nguyên ra có nghĩa là đối phương hoàn toàn chắc chắn rằng, nếu bọn họ dám ra tay thì sẽ tận diệt toàn tộc người đó.



Không ra tay?



Vậy thì vĩnh viễn không còn liên quan gì đến đế nguyên nữa, hơn nữa sau này khi Quân Đế khôi phục thực lực, hoặc là... vị Quân Đế này đã sớm khôi phục lại thực lực... Chuyện này ông ta không dám nói chắc, nhưng theo phân tích của ông ta thì... hư hồn của mấy vị Đại Đế làm sao có thể phong ấn được một vị Đại Đế chân chính? Làm gì có chuyện hoang đường đó?



Nói đơn giản hơn là, một là bây giờ quỳ, hai là sau này cũng phải quỳ.



Khác nhau ở chỗ nếu bây giờ quỳ thì vẫn còn có chỗ tốt, còn sau này mới quỳ thì chưa chắc đã quỳ được.



Đây là một cuộc thử nghiệm!



Cũng là cơ hội cho các gia tộc Đại Đế cùng Tiên Tông bọn họ, còn có thể nắm được hay không thì phải tự xem bản thân bọn họ thôi.



Đạo Trí nhìn rõ được điều này.






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.