Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nhíu mày.





Đế Lăng hờ hững nhìn Quân Ngự: “Năm đó Đế tộc ta xuất hiện Đại Đế, vạn giới phục tùng, tiên tổ của chúng ta chỉ nhìn về phía Quân tộc một cái, Quân tộc các ngươi đã như chó nhà có tang, sợ hãi vô cùng, sợ tiên tổ của chúng ta tiêu diệt các ngươi, nên Tộc trưởng của Quân tộc các ngươi cả đêm dẫn mấy chục nghìn cao thủ đến Đế tộc chúng ta, quỳ trước cửa Đế tộc, tỏ vẻ phục tùng, chẳng lẽ Quân Ngự ngươi quên mất rồi mà.



Sắc mặt Quân Ngự nhất thời trở nên khó coi.



Đế Lăng lại nói: “Tục ngữ có câu, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, trên đời này làm gì có gia tộc nào huy hoàng mãi, ngươi không hiểu đạo lý này à, chẳng lẽ ngươi tu luyện cả đời không có tác dụng gì sao?”



“Láo xược!”



Quân Ngự giận dữ, nâng tay phải muốn đánh Đế Lăng, không trung trên đầu Đế Lăng có một bàn tay khổng lồ đè thẳng xuống, muốn nghiền nát mọi người thành bột.



Đế Lăng không hề sợ hãi, ông ta giơ tay đánh ra một quyền, quyền ấn bay lên cao, va chạm với bàn tay to kia, chiêu thức của hai người vừa tiếp xúc đã vỡ vụn, sóng xung kích mạnh mẽ thoáng chốc lan ra khắp xung quanh, khiến thiên địa rung động!



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bên dưới bỗng nhiên chắn trước mặt Diệp Quân, cô ta vung tay áo, sức mạnh điên cuồng tản ra trong thiên địa nhất thời bị quét sạch.



Quân Ngự nhìn chằm chằm Đế Lăng, trong mắt chứa đựng sát khí vô cùng rõ rệt: “Đế Lăng, nếu Đế tộc của ngươi muốn bị diệt tộc, thì ta sẽ cho các ngươi được như ý… Giết!”



Ông ta vừa dứt lời, đám cao thủ Quân tộc bên cạnh lập tức muốn ra tay, nhưng lúc này, thời không xung quanh bỗng rung động, sau đó, những khí thế đáng sợ xuất hiện trong thiên địa, ngay sau đó, cao thủ tộc Đệ Nhất đồng loạt xuất hiện từ thời không xung.



Cao thủ tộc Đệ Nhất tề tựu!



Tất cả cao thủ của tộc Đệ Nhất đi thẳng tới sau lưng Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, bảo vệ xung quanh hai người.



Thấy cao thủ của tộc Đệ Nhất, sắc mặt Quân Ngự thoáng chốc trở nên vô cùng u ám, lúc này ông ta cảm thấy rất căm hận!



Dĩ nhiên là hận Đế tộc này!



Nếu Đế tộc không xuất hiện, thì bọn họ sẽ là ba đấu một, muốn đối phó cũng không quá khó khăn, ba đấu hai thì khả năng chiến thắng của bọn họ vẫn khá cao, nhưng mẹ kiếp, Đế tộc này vừa xuất hiện đã thiêu đốt linh hồn và cơ thể, rõ ràng là muốn liều mạng.



Trận chiến này, dù có thắng, e rằng cũng sẽ tổn thất không nhỏ!



Ông ta cảm thấy rất khó hiểu, Đế tộc này bị điên rồi à?



Hèn nhát nhiều năm như thế, sau bỗng nhiên lại trở nên kiên cường rồi?



Lúc này sắc mặt của Tộc trưởng Tần Hạo cũng hơi khó coi, ông ta không ngờ trong tình thế thắng chắc lại bỗng có Đế tộc xuất hiện.



Tông chủ của Đế Kiếm Tông lại trông khá bình tĩnh, nhưng thi thoảng ông ta vẫn liếc mắt nhìn về phía Quân Ngự ở cách đó không xa.



Lúc này, Quân Ngự bỗng bật cười: “Các vị, quên mất một chuyện, sau khi vào bí cảnh, Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đã qua sông, hơn nữa còn trở về an toàn”.





























Thật ra bọn họ đến nơi này không chỉ hoàn toàn là để hóng hớt, mà là còn có suy tính riêng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.