Chương trước
Chương sau


Diệp Quân nói: “Tiểu Đạo, tiêu diệt hắn!” Kiếm Hành Đạo khẽ run lên, người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen lập tức sợ tới hồn bay phách lạc, vội nói: “Người thành đế ở thế gian này, đều là do nền văn minh Toại Minh ta giúp đấy…”



Nghe thấy người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nói, hai mắt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu híp lại, tim lập tức đập loạn xạ không ngừng.



Diệp Quân ngăn kiếm Hành Đạo lại, cau mày: “Đại Đế của nền văn minh vũ trụ này, đều do nền văn minh Toại Minh chỗ ngươi giúp mới thành công à?”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen gật đầu: “Phải.”



Diệp Quân trầm giọng nói: “Nói rõ đi.”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nhìn Diệp Quân, hơi sợ hãi, chần chừ một lát mới nói: “Bảy mươi tỉ năm trước, vũ trụ này do nền văn minh Toại Minh ta quản lí, về sau do vài cơ duyên đặc biệt, nền văn minh Toại Minh ta di dời cả nền văn minh, đi tới Cựu Thổ trong truyền thuyết, còn chiến đấu ở Cựu Thổ cả trăm ngàn năm, cuối cùng dừng chân ở Cựu Thổ, cùng xây dựng một nền văn minh hoàn toàn mới với hai nền văn minh khác, nhưng đối với vũ trụ văn minh mà chúng ta từng ở này, chúng ta không bỏ rơi hoàn toàn, có điều, chúng ta chỉ cho phép người yêu nghiệt nhất thế giới này đi tới Cựu Thổ, còn ta chính là người tiếp đón.”



Hai mắt Diệp Quân hơi híp lại: “Người yêu nghiệt nhất… Đại Đế?”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nói: “Không phải Đại Đế, hễ là người có thể quỳ từ bên ngoài vào trong này, thì đều phù hợp với tiêu chuẩn của chúng ta, chúng ta sẽ giúp hắn thành đế.”



Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Đại Đế là giun dế trong nền văn minh Toại Minh của các người à?”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen lắc đầu: “Tất nhiên không phải, bên chỗ chúng ta, Đại Đế cũng là cường giả đỉnh cấp nhất.”



Diệp Quân gật đầu: “Còn may, sức chiến đấu chưa nát.”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen: “…”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên nói: “Những Đại Đế sau này thì sao? Đều tới nền văn minh Toại Minh à?”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen trầm giọng nói: “Có người đi rồi, có người thì chọn nuốt lời không đi.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lại hỏi: “Người không đi, các người đối xử thế nào?”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen cười khẩy: “Tất nhiên là giết rồi.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen: “Đại Đế, chắc không dễ giết đâu nhỉ?”



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, cau mày: “Ngươi là ai, nói nhiều như vậy làm gì?”



Diệp Quân nói: “Cô ấy đi cùng ta.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen hừ một tiếng, sau đó nói: “Nếu muốn thành đế, tất nhiên không dễ như vậy, trước khi chúng ta giúp bọn họ, sẽ rút từng hồn từng phách của bọn họ, nếu sau khi bọn họ thành đế mà dám hối hận, chúng ta sẽ tiêu diệt hết.”



Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống.



Sắc mặt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cũng hơi khó coi, cô ta không ngờ, những Đại Đế leo lên đỉnh của vũ trụ này, lại đều là con rối của người ta.



Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen đột nhiên nhìn Diệp Quân, rất tò mò nói: “Ngươi thành đế như thế nào?”



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Tu hành đúng lúc, tất nhiên sẽ đột phá rồi.”






























Diệp Quân cau mày: “Hai người có khác biệt à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.