Diệp Quân đỡ gã dậy: “Thứ cho ta lắm lời nhưng việc đập trứng này quá hư vô mờ mịt, không phải đường ngay. Nếu ngươi sẵn lòng quay đầu, hoàn toàn hối cải, từ nay không dính vào hai chữ 'đánh cược' nữa thì ta có thể chỉ điểm vài thứ về tu hành...”
"Chỉ điểm ta?"
Thấy hắn không có ý định cho mượn tiền, thái độ Cố Trần thay đổi hoàn toàn, giở giọng châm chọc: “Cái thứ đã không có tu vi như ngươi mà còn đòi lên mặt chỉ điểm ai? Đúng là nực cười. Ta cho ngươi hay, hôm nay là do ta xui xẻo mà thôi, ngày sau ta sẽ cược toàn bộ vốn liếng, khi ấy chắc chắn có thể lật ngược tình thế. Ta không tin chư thiên Đại Đế cũng mù mắt mà vô tình với ta như vậy!"
Rồi phất tay rời đi.
Diệp Quân lắc đầu, vừa nhấc chân thì nghe có người nói từ phía sau: “Đạo pháp uyên thâm, cũng đừng độ kẻ vô duyên”.
Hắn quay lại, nhìn thấy Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi đến, bèn cười hỏi.
"Cô nương không giận à?"
Cô ta chỉ lẳng lặng nhìn lại.
Diệp Quân không nói gì thêm mà đi đến một quầy hàng, nộp mười viên đế tinh rồi được một ông lão dẫn tới truyền tống trận. Đúng lúc này, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lại mở miệng: “Di tích Toại Minh có đủ mọi hạng người, nguy hiểm vạn phần. Ngươi đi vào đó không khác gì chịu chết”.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3374663/chuong-5496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.