Hắn biết, lần tới khi gặp lại ba quả cây này thì họ sẽ khiến hắn kinh ngạc không thôi, nhất là Tịnh Sơ và Phục Vũ, thiên phú của hai bọn họ thật sự có chút biến thái.
Mà Nhất Niệm...
Không thể không nói, đúng là hắn có hơi nhớ đến Nhất Niệm chuyên đốt lửa kia.
Cũng không biết bây giờ cô ta như thế nào rồi, có bị người khác bắt nạt không.
Diệp Quân khẽ thở dài, thu hồi suy nghĩ, hắn lật xem hết quyển Di sử Toại Minh, một lát sau rồi cũng cất đi, xem ra vẫn phải tự mình đến di tích Toại Minh một chuyến mới được.
Hắn rời khỏi căn nhà cũ kỹ, lúc đi trên đường thì ngẩng đầu nhìn bầu trời, phái chân trời có mây đen dày đặc, có có giọt mưa li ti rơi xuống, hắn vội tìm một quán rượu, vừa vào ngồi thì bên ngoài đã đổ mưa như xối nước.
Diệp Quân ngồi ở gần cửa sổ, một thiếu niên vội vàng đi đến cung kính hỏi: "Khách quan muốn ăn gì?"
Diệp Quân chỉ cảm thấy giọng nói này có hơi quen thuộc, hắn nhìn thiếu niên kia, đây không phải là thiếu niên mua trứng sao?
Nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Quân, thiếu niên Cố Trần hơi nghi hoặc một chút: "Khách quan?"
Diệp Quân cười nói: "Ta từng thấy ngươi".
Thiếu niên càng thêm nghi ngờ.
Diệp Quân nói: "Lúc trước ở thương hội, ta thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3374661/chuong-5494.html