Chương trước
Chương sau
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cũng phải cau mày lại.





Một quyển sách không phải công pháp hay thần công gì mà lại có giá tận năm nghìn viên đế tinh, vậy có chút quá đáng.



Diệp Quân nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: "Ngươi muốn mua hết hay là..."



Diệp Quân mỉm cười nói: "Ta muốn mua hai quyển này thôi".





Đệ Nhất Tĩnh Chiêu khẽ gật đầu, trong lòng cũng là thoáng thả lỏng, sách ở đây nhiều như vậy, lại còn bán giá cắt cổ, nếu muốn mua hết thì cô ta thấy cũng hơi khó.



Mà vẻ mặt của cô gái tiếp thị bấy giờ trở nên hơi kỳ lạ, cô ta vốn tưởng người đàn ông này mới là chủ chi, không ngờ người chân chính chi tiền lại là cô gái này.



Bám váy phụ nữ?







Nghĩ đến đây, vẻ mặt của cô ta lại càng kỳ quái hơn.



Tất nhiên Diệp Quân cũng để ý đến biểu hiện của cô gái, nhưng hắn không nói gì thêm mà chỉ cùng Đệ Nhất Tĩnh Chiêu quay lưng rời đi.



Hai người đi xuống dưới, vì Đệ Nhất Tĩnh Chiêu mang khăn che mặt nên không có ai nhận ra cô ta, nhưng tư thái tuyệt mỹ của cô cũng khiến không ít người đi đường phải ngoái lại nhìn.



Lúc đi đến tầng một, Diệp Quân lại gặp được thiếu niên mua trứng lúc trước, bây giờ thiếu niên đó còn kéo theo một thiếu niên mặc áo đen xem chừng cũng là một kẻ xúi quẩy.



Thiếu niên mua trứng kéo thiếu niên mặc áo đen, nghiêm túc nói: "Thiếu Vân, ta có linh cảm là lần này nhất định có thể ấp ra trứng rồng... Ngươi tin ta, chắc chắn là được".



Diệp Quân: "..."



Thiếu niên mặc áo đen có hơi do dự: "Cố Trần, chuyện này khó lắm, chúng, chúng ta bỏ đi!"



Thiếu niên tên là Cố Trần vội vàng nói: "Thiếu Vân, ngươi suy nghĩ lại đi, nếu ấp ra được trứng rồng thì gia tộc vợ chưa cưới của ngươi sẽ còn coi khinh ngươi sao? Bọn họ có muốn từ hôn nữa không?"



Sắc mặt của thiếu niên tên Thiếu Vân kia lập tức có hơi khó coi...



Cố Trần tiếp tục xui khiến nói: "Chỉ cần ngươi ấp ra được trứng rồng, khi đó không chỉ vận mệnh của ngươi sẽ được thay đổi, mà vận mệnh của gia tộc ngươi cũng sẽ thay đổi, gia tộc vợ chưa cưới của ngươi cũng sẽ đến cửa hối thúc ngươi mau kết hôn đó..."



Thiếu Vân vẫn còn hơi do dự: "Chuyện này đánh cược quá".



Cố Trần hỏi: "Đám nhà nghèo chúng ta không đánh cược thì làm sao thay đổi số phận được?"



Cuối cùng, thiếu niên tên là Thiếu Vân kia cũng bị Cố Trần xui kiến thành công, dùng tất cả tiền của mình để mua ba quả trứng.



Hai thiếu niên ôm ba quả trứng ngồi ở cách Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không xa, có thể thấy cả hai đều vô cùng căng thẳng, nhất là Thiếu Vân, trên mặt hiện rõ vẻ sốt sắng.



Thiếu Vân định mở phong ấn của một quả trứng thì đúng lúc này, Cố Trần đột nhiên nói: "Mở một lần toàn bộ đi!!"



Thiếu Vân do dự một lúc rồi gật đầu: "Đại Đế phù hộ, Đại Đế phù hộ..."



Nói xong, cậu ta cắn răng một cái rồi mở toàn bộ phong ấn của ba quả trứng ra.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.