Chương trước
Chương sau


Tiểu Hồng nhìn Diệp Quân, sau đó cười nói: “Nhìn người cũng trạc tuổi ta! Cho nên ta vẫn không tin lắm, nhưng người trong phủ đều nói người là Đại Đế.”



Diệp Quân gật đầu: “Ta quả thật là Đại Đế.”



Tiểu Hồng trợn tròn mắt: “Thật sao?”



Diệp Quân nói: “Đương nhiên là không phải bây giờ.”





Tiểu Hồng nhích tới gần hắn, sau đó nói: “Ta nghe nói, người vì muốn cứu các sinh linh ở vũ trụ người nên mới phá bỏ tu vi Đại Đế, chuyện này là thật sao?”



Diệp Quân quay đầu nhìn Tiểu Hồng đang rất hiếu kỳ ở bên cạnh, cười nói: “Phải.”



Tiểu Hồng nhìn hắn: “Vậy thì đúng là Đại Đế rồi, tại sao người nói phá là phá ngay được chứ?”



Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Tu vi mất đi còn có thể tu lại, nhưng người mà mất thì không thể nào sống lại được.”







Tiểu Hồng như đang suy nghĩ gì đó.



Ngay lúc này, đằng sau bọn họ có tiếng bước chân truyền đến.



Tiểu Hồng quay đầu lại nhìn, khi thấy người tới, cô ta nhất thời cả kinh, đang định hành lễ thì lại bị một luồng sức mạnh nhẹ nhàng ngăn lại.



Người tới chính là Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, hôm nay cô ta mặc một bộ váy dài màu tím nhạt, phong thái tuyệt thế, cô ta đeo một tấm khăn che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đẹp tuyệt trần.



Thấy cô gái trước mắt, Diệp Quân cười nói: “Ta chỉ đi dạo một lát thôi.”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn, sau đó lại nhìn Tiểu Hồng: “Ngươi lui xuống đi.”



Tiểu Hồng vội vàng hành lễ, sau đó lui về phía sau.



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi tới bên cạnh Diệp Quân: “Để ta đi dạo với người.”



Diệp Quân gật đầu: “Được.”



Hai người đi về đằng xa, chỉ trong chốc lát, Diệp Quân đã đi tới trước một lầu cao sang trọng, lầu này có tổng cộng mười chín tầng, diện tích tầm ngàn khoảnh, rồng lớn vô cùng, vị trí đắc địa, nằm ở khu vực trung tâm phồn hoa nhất thành Đệ Nhất.



Diệp Quân nhìn lên cửa lớn của tòa lầu cao, nơi đó có một bảng hiệu to đùng, bên trên có bốn chữ to: Thương hội Tiên Các.



Diệp Quân hiếu kỳ.



Bên cạnh hắn, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bình tĩnh nói: “Đây là thương hội Tiên Các do ta sáng lập, chỉ cần có đế tinh, người có thể mua được tất cả mọi thứ ở đây.”



Diệp Quân cười nói: “Chúng ta vào đi dạo một lát nhé?”



Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không nói gì, chỉ gật đầu một cái.



Hai người đi vào, tầng thứ nhất là một phòng khách rộng lớn, đủ để chứa mấy chục ngàn người, giờ phút này, bên trong đại sảnh người đến người đi, vô cùng tấp nập.



Diệp Quân đi về đằng xa, ở ngay chính giữa đại sảnh có hàng ngàn quầy pha lê quây thành vòng tròn, mỗi quầy đều có một người mặc đồ giống nhau đứng, trước những quầy này có một hàng người dài, vật bán mỗi quầy cũng không giống nhau, có đan dược, có bùa chú, có thần binh, có trận pháp, còn có cả trứng yêu thú.













Diệp Quân quay đầu nhìn, quả trứng trong tay thiếu niên kia đã vỡ một góc, bên trong quả thật là một con gà, đương nhiên cũng không phải là gà bình thường, lông của con gà đó cứng như sắt, hai móng vuốt sắc bén như đao, hiển nhiên là một con gà chiến!


















Một chiếc đầu gà hiện ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.