Chương trước
Chương sau


Diệp Quân nói: “Đạo hữu, ngươi đã trở thành Đại Đế, theo lý mà nói là đã trở thành vô địch, cớ sao vẫn chết?”



Đế Uyên cười phá lên: “Người trần tục, sau khi trở thành Đế đều sẽ muốn được trường sinh, ngươi hiểu ý ta chứ?”



Diệp Quân nhìn Đế Uyên: “Theo đuổi thứ gì đó cao hơn?”



Đế Uyên gật đầu, ông ta ngẩng đầu lên nhìn về phía chân trời: “Sau khi thành Đế, vô địch vũ trụ này rồi, sẽ muốn vô địch toàn bộ vũ trụ, muốn tiến xa hơn...”



Diệp Quân nói nhỏ: “Tham vọng.”





Diệp Quân quay lại nhìn Diệp Quân: “Ta không biết tại sao sau khi ngươi trở thành Đại Đế lại muốn bỏ con đường ấy đi, ngươi có biết đây là hành động cực kỳ nguy hiểm với ngươi không?”



Diệp Quân lắc đầu cười: “Không có cách nào khác.”



Đế Uyên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đã đánh giá thấp các Đế tộc và các Tiên Tông của thời đại Đế Giả và vũ trụ Thập Hoang rồi.”







Diệp Quân hơi nghi ngờ. Đế Uyên ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu nhất của bầu trời: “Nếu ngươi thành Đế, bọn họ không thể không thuần phục, nhưng sau khi trở thành đế, ngươi lại từ bỏ con đường đó, việc này đối với họ mà nói, ngươi chính là một cơ hội, cơ hội cực kỳ lớn...”



Đột nhiên Diệp Quân cảm thấy có gì đó không ổn.



Đế Uyên lắc đầu: “Muộn rồi.”



Diệp Quân nheo mắt lại, ngay lúc này, chân trời phía xa chợt nứt ra, từng luồng áp bức vô hình đột nhiên lan tràn trong trời đất, sau đó, một cường giả rồi lại một cường giả khác mang theo khí tức đáng sợ từ từ đi ra...



Diệp Quân sững sờ tại chỗ.



Bởi vì tất cả họ đều là Đại Đế!



Tất nhiên, không phải là bản thể, mà là hư hồn!



Chuyện quái gì thế này?



Đế Uyên nhìn những cường giả đang đi ra ấy, nói nhỏ: “Quân Đế, Tần Đế, Nguyên Đế đệ nhất đế, tổ tiên Thần Tông, tổ tiên Đạo Tông, Đế Tông - tổ tiên thời đại Đế Giả, vũ trụ Thập Hoang, ngoại trừ Đế Kiếm Tông và nhà họ Mục đó ra, tất cả Đế Tổ gia tộc Đại Đế và Tiên Tông lão tổ đều tề tựu lại đây, thật hiếm thấy!”



Vừa nói, ông ta vừa quay lại nhìn Diệp Quân: “Ngươi có biết tại sao họ lại đến đây không?”



Vẻ mặt Diệp Quân ảm đạm.



Đế Uyên nhìn hắn nói: “Các Đế tộc, Tiên Tông này không phải là người bình thường, họ không hề nghĩa hiệp như trong tiểu thuyết, bọn họ cử một nhóm nhỏ tới ra tay với ngươi trước khi thực lực ngươi tăng lên, bọn họ sẽ sử dụng con át chủ bài mạnh nhất của họ.”



Diệp Quân cười phá lên, hắn mở lòng bàn tay ra định triệu hồi kiếm Thanh Huyên, nhưng một giây sau, vẻ mặt hắn lập tức thay đổi.



Hắn không cảm nhận được kiếm Thanh Huyên, cũng không cảm nhận được Tiểu Tháp, Tiểu Tháp đã bị phong ấn hoàn toàn.



Đế Uyên nhìn Diệp Quân: “Ngươi tưởng họ không biết kiếm của ngươi đã thành Đế à? Ngay khi ngươi bước chân vào đây, là lúc ngươi không thể lấy được thanh kiếm đó ra nữa, nơi này có Pháp Tắc của bảy Đại Đế đang trấn áp Tiểu Tháp bên trong người ngươi!”



Diệp Quân khẽ nhíu mày.



Đế Uyên nói nhỏ lại: “Bất cứ ai có thể trở thành Đại Đế, đều không phải là một người tầm thường nữa, đó đều là các nhân vật chính của một thời đại.”



Đột nhiên giọng nói của Tiểu Hồn vang lên trong đầu Diệp Quân: “Tiểu Chủ, mặc dù nơi đây có chín Đại Đế phong ấn Tiểu Tháp, nhưng họ không làm gì được ta, ta đã liên kết với tâm trí ngươi từ lâu, người kiếm là một, chỉ cần ngươi bằng lòng, ta có thể lập tức chém chết toàn bộ hư hồn của các Đại Đế nơi đây!”



Nó không chỉ là Đại Đế!






























Nhưng Diệp Quân lại nói: “Không cần vội.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.