Diệp Quân nói: “Đạo hữu, ngươi đã trở thành Đại Đế, theo lý mà nói là đã trở thành vô địch, cớ sao vẫn chết?”
Đế Uyên cười phá lên: “Người trần tục, sau khi trở thành Đế đều sẽ muốn được trường sinh, ngươi hiểu ý ta chứ?”
Diệp Quân nhìn Đế Uyên: “Theo đuổi thứ gì đó cao hơn?”
Đế Uyên gật đầu, ông ta ngẩng đầu lên nhìn về phía chân trời: “Sau khi thành Đế, vô địch vũ trụ này rồi, sẽ muốn vô địch toàn bộ vũ trụ, muốn tiến xa hơn...”
Diệp Quân nói nhỏ: “Tham vọng.”
Diệp Quân quay lại nhìn Diệp Quân: “Ta không biết tại sao sau khi ngươi trở thành Đại Đế lại muốn bỏ con đường ấy đi, ngươi có biết đây là hành động cực kỳ nguy hiểm với ngươi không?”
Diệp Quân lắc đầu cười: “Không có cách nào khác.”
Đế Uyên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đã đánh giá thấp các Đế tộc và các Tiên Tông của thời đại Đế Giả và vũ trụ Thập Hoang rồi.”
Diệp Quân hơi nghi ngờ. Đế Uyên ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu nhất của bầu trời: “Nếu ngươi thành Đế, bọn họ không thể không thuần phục, nhưng sau khi trở thành đế, ngươi lại từ bỏ con đường đó, việc này đối với họ mà nói, ngươi chính là một cơ hội, cơ hội cực kỳ lớn...”
Đột nhiên Diệp Quân cảm thấy có gì đó không ổn.
Đế Uyên lắc đầu: “Muộn rồi.”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3374048/chuong-5471.html