Trong điện, mọi người càng nghĩ càng hưng phấn, cảm thấy đây là thời khắc để Đế tộc vươn mình.
Lúc này, Đế Minh đột nhiên lên tiếng: "Ta cảm thấy Cửu trưởng lão nói rất đúng, hơn nữa cho dù Diệp Quân là Đại Đế, cũng đã tiếp nhận sự thần phục của Đế tộc, thế nhưng Đế tộc ta sao có thể giao toàn bộ sinh tử của tộc vào tay người khác được? Còn không bằng liều mình trỗi dậy, tự bản thân trở thành Đế!"
Các trưởng lão còn lại cũng đua nhau gật đầu, biểu thị đồng ý!
Người khác làm, không bằng tự mình làm!
Có ai không biết đạo lý này?
Diệp Quân bây giờ đã không còn là Đại Đế, trên người không chỉ có vận mệnh Đại Đế mà còn có đế binh thuyền Bỉ Ngạn, chuyện này đối với Đế tộc mà nói, quả thật là một cơ hội tuyệt thế nghìn năm có một.
Giết Diệp Quân, không chỉ có thể đoạt được đế binh, mà còn có thể lấy được vận mệnh Đại Đế, có nó thì Đế tộc sẽ có cơ hội rất lớn tái xuất một vị Đại Đế mới.
"Làm đi!"
Lúc này, Cửu trưởng lão siết chặt hai tay lại, hai mắt đỏ quạch như máu, toàn thân như vừa được chơi thuốc phiện mà hưng phấn bừng bừng: "Ngàn năm xưa cổ chỉ như một ánh đèn chợt tắt, chớp mắt là qua, hôm nay nếu Đế tộc không nắm lấy thời cơ này, tương lai chắc hẳn sẽ dậm chân hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3373606/chuong-5463.html