Chương trước
Chương sau
Bị giết trong nháy mắt sao?





Không chỉ Đế Thừa mà tất cả cường giả đế tộc ở trên tường thành Đế Thành cũng đứng ngây ra tại chỗ.



Đế Thừa chính là người xuất sắc trong thế hệ trẻ của Đế tộc, vậy mà bây giờ lại không đỡ nổi được một nhát kiếm của một kiếm tu đến từ nền văn minh Bỉ Ngạn sao?





Đế Nam đứng đầu nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, sắc mặt vô cùng khó coi. Vì sao nền văn minh Bỉ Ngạn lại có nhiều thiên tài yêu nghiệt đến như vậy chứ?



Sau khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm giết chết Đế Thừa, hắn đột nhiên ngự kiếm lên, lao thẳng vào Đế Thành. Chỉ là khi hắn sắp đến gần Đế Thành thì Đế Thành lại đột nhiên rung chuyển dữ dội. Tiếp sau đó, từng luồng thần quang đột nhiên tràn ra từ bên trong tường thành Đế Thành, sức mạnh cường đại lập tức đánh bay Diệp Quân ra ngoài.



Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn kinh ngạc nhìn về phía tường thành của Đế Thành. Phía trên tường thành Đế Thành có vô số phù văn cổ xưa đang không ngừng nhấp nháy, tản ra từng luồng sức mạnh đáng sợ.







Trận pháp Phòng Ngự!



Đế tộc có ba trận pháp, trong đó có trận pháp Đế Diệt chủ yếu tấn công. Ngoại trừ trận pháp Đế Diệp còn có trận pháp Đế Ngự Thủ và thần trận Đế Hiển. Trận pháp Đế Ngự Thủ chủ yếu phòng thủ, chính là trận pháp phỏng thủ cường đại nhất của Đế Thành, được gọi danh là trận pháp đầu tiên của Đại Đế, một khi được khởi động thì toàn bộ Đế Thành sẽ vô cùng kiên cố, bất khả xâm phạm, không gì có thể phá nổi.



Sau khi Diệp Quân bị đẩy lui, hắn nhìn qua cánh tay phải của mình. Tay phải của hắn đã tê dại, nếu không phải trước khi đến, thân xác đã được tái tạo lại thì một đòn vừa nãy rất có thể sẽ khiến hắn bị thương nặng.



Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía tường thành Đế Thành, hắn có phần bất ngờ. Vì lúc trước hắn cũng từng gặp một vài trận pháp cường đại, nhưng đối với hắn mà nói những trận pháp đó đều là thứ vô dụng, một nhát kiếm là có thể phá vỡ. Nhưng trận pháp ở trước mặt hắn lúc này lại khiến hắn bất ngờ.



Thật ra hắn bất ngờ, còn không biết những cường giả của Đế tộc còn bất ngờ hơn. Vì bọn họ phát hiện nhát kiếm mà ban nãy Diệp Quân chém xuống đã để lại một vết kiếm trên tường thành Đế Thành.



Phải biết rằng bức tường thành này đều là do huyền tinh thần bí chế tạo ra, cộng thêm có trận pháp gia cố, mà trận pháp này chính là do Đại Đế của Đế tộc năm đó đích thân bố trí, có thể nói là vô cùng kiên cố, vậy mà lúc này tường thành lại bị kiếm của Diệp Quân làm tổn hại.



Làm tổn hại được thì cũng đồng nghĩa với việc đối phương rất có khả năng có thể phá hủy được!



Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đế Nam đang đứng trên tường thành nhất thời trở lên khó coi.



Bên ngoài tường thành, Diệp Quân cầm kiếm đứng, hắn ngẩng đầu lên nhìn đám người Đế Nam, khinh thường cười một tiếng: “Không ai dám tới đánh một trận sao?”



Câu này của Diệp Quân giống như cây roi quất mạnh vào mặt đám cường giả Đế tộc, vô cùng đau rát. Có vài người trẻ tuổi không nhịn được, đang định ra khỏi thành ứng chiến thì lại bị ngăn cản lại.



Rắc rắc!






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.