Chương trước
Chương sau


Xung quanh đã có hơn mười nghìn cường giả vây quanh, mà tất cả bọn họ đều có cảnh giới thấp nhất là Chân Thánh!



Thấp nhất là Chân Thánh!!



Nhìn đội hình này, vẻ mặt của mười hai Chân Thánh phía sau Hạo Nhiên đều trở nên ngưng đọng, bọn họ đã giao thủ với Đế tộc vô số lần, ngoại trừ Chân Thánh Sơ Thủy ra, bọn họ chưa từng quyết chiến sống chết lần nào, bởi vậy cũng không quá rõ cụ thể thực lực của Đế tộc.



Mà lúc này đây, khi nhìn thấy hơn mười nghìn cường giả cấp bậc Chân Thánh ở đây, bọn họ biết bản thân đã đánh giá thấp Đế tộc rồi.



Nhưng vậy thì sao?





Mười hai Chân Thánh đứng ở đây, không có một ai sợ hãi.



Đế Minh nhìn Diệp Quân dẫn đầu, vẻ mặt xem thường: "Tiêu diệt Đế tộc của ta? Ngươi mà cũng xứng?"



"Ha ha!"







Diệp Quân cười ha hả.



Tiếng cười vang lên, ánh kiếm xuất hiện.



Mục tiêu không phải là Đế Minh, mà là một cường giả Đế tộc đứng bên phải gần hắn nhất, tên cường giả đó thấy ánh kiếm giết đến của Diệp Quân thì hoảng hốt trong lòng, gã không ngờ rằng Diệp Quân lại đột nhiên ra tay với mình. Gã vừa định đỡ thì tốc độc kiếm của Diệp Quân tăng nhanh, trong tích tắc, cuống họng của gã đã nứt toác, đầu bay ra ngoài.



Một chiêu kiếm lấy mạng trong chớp mắt!!



Diệp Quân nhìn Đế Minh đang mang sắc mặt âm trầm ở phía xa xa, định ra tay tiếp thì đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên chậm rãi truyền đến từ phía sau bọn họ: "Diệp tiểu hữu, lúc đến Đế Thành hãy để Chân Thánh Sơ Thủy được yên giấc".



Người nói chuyện chính là Quân Vũ!



Để Chân Thánh Sơ Thủy yên giấc?



Diệp Quân hơi thắc mắc một chút.



Mà đúng lúc này, chỉ thấy một người đàn ông đột nhiên chậm rãi bước ra từ đường hầm thời không kia.



Quân Vũ!



Nhìn thấy Quân Vũ, mọi người đều có chút nghi ngờ.



Hạo Nhiên ngạc nhiên: "Quân Vũ, nền văn minh Bỉ Ngạn..."



Quân Vũ mỉm cười nói: "Sức mạnh của ta vẫn duy trì trong trận pháp, trong thời gian ngắn sẽ không có chuyện gì".

Chân Thánh Hạo Nhiên quay đầu liếc mắt nhìn, lúc này ông ta mới phát hiện, bản thể của Quân Vũ vẫn còn đang ở chiến trường Bỉ Ngạn, người tới chỉ là phân thân.



Quân Vũ nhìn nhóm Diệp Quân: "Ta bỗng ý thức được trận chiến này hẳn là trận chiến cuối cùng, vì vậy có một số việc chúng ta cần phải làm rõ, năm đó mới Chân Thánh Sơ Thủy phản công Đế tộc, chết trận ở ngoài Đế Thành, đến nay vẫn không thể ngủ yên. Diệp tiểu hữu, lần này đi nếu gặp được người thì kính mong cậu có thể để người an giấc".



Chân Thánh Sơ Thủy!



Diệp Quân gật đầu: "Được, nhưng trước tiên cần phải giải quyết đám người trước mắt này".



Quân Vũ lắc đầu, gã nhìn về phía Đế Minh: "Người này là Bán Bộ Đạo Tại Ngoại, cậu không thể nào giết được ông ta. Ta sẽ ngăn cản ông ta, các cậu đi tới Đế Thành".



"Ngăn cản ta?"






























Mà lúc này, Đế Minh đã muốn ra tay, nhưng Quân Vũ đột nhiên chậm rãi giơ tay phải lên, chỉ trong nháy mắt, không gian trong đất trời đột nhiên sôi trào lên, từng luồng ý chí chân thánh mạnh mẽ lập tức đánh về phía Đế Minh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.