Chương trước
Chương sau
Nam Y đột nhiên nói: “Có khi nào còn trên cả chân thánh không?”





“Tuyệt đối không thể!”



Giáo chủ lúc này lắc đầu: “Nếu cô ta thật sự còn mạnh hơn cả chân thánh, vậy thì có thể lập tức đánh tới, chúng ta hoàn toàn không thể nào ngăn cản được, dù chân thánh có xuất hiện cũng không đỡ được.”



Nam Y khẽ gật đầu: “Cũng đúng.”





Giáo chủ trầm giọng nói: “Vấn đề hiện tại là sau khi người phụ nữ này đến lại đột nhiên biến mất, không biết cô ta định làm gì.”



Nói xong, ông ta cảm thấy bất an.



Nam Y nhẹ giọng nói: “Bây giờ chúng ta đang quá bị động.”







Giáo chủ gật đầu: “Hơn nữa, khi cô ta đến, ác niệm Bỉ Ngạn Giới đều bắt đầu hội tụ về phía cô ta, những ác niệm này có thể giúp cô ta mạnh hơn, không chỉ có vậy, trước đây Diệp thánh tử đã từng nói, cô gái này ở bờ bên kia đã hấp thụ tỉ tỉ sinh linh, đạt tới cảnh giới Tế Chúng Sinh, cô ta không theo Trật Tự, đi theo con đường tế chúng sinh, rất có thể cô ta định tế Bỉ Ngạn Giới của chúng ta.”



Nghe nói vậy, vẻ mặt mọi người đều trở nên khó coi.



Trước đây, chủ nhân bút Đại Đạo đi theo con đường thành lập trật tự, vì vậy, ông ta cũng không tàn sát chúng sinh, còn bây giờ thì ngược lại hoàn toàn, người này ác hơn, tế luôn cả chúng sinh.



Nam Y đang định nói thì ngay lúc này, y như ý thức được điều gì, đột nhiên ngẩng đầu, một lát sau, y lập tức rời khỏi Tiểu Tháp, đi ra ngoài.



Vừa mới đi ra ngoài, thời không trước mặt y rung chuyển, một giọng nói thần bí vang lên trong đầu y.



Đám người giáo chủ ra ngoài, vẻ mặt nghi ngờ nhìn Nam Y...



Vẻ mặt Nam Y đột nhiên trở nên vô cùng khó coi: “Lão tổ truyền tin tới, người phụ nữ kia tới Bỉ Ngạn Thương Khung rồi.”



Chỉ một lát sau, vẻ mặt đám người giáo chủ lập tức trở nên trắng bệch.



Trong tinh không hoàn toàn tĩnh mịch, vào ngày này, một cô gái tới đây, khi cô ta đến, một luồng ý niệm Ác Đạo bỗng lan tràn ra khắp bốn phía, chỉ trong chốc lát, cả tinh không đã biến thành một màu đỏ thắm quỷ dị.



Người tới chính là Phạn Chiêu Đế!



Sau lưng Phạn Chiêu Đế là yêu tổ Man Hoang, yêu tổ Man Hoang nhìn Phạn Chiêu Đế trước mặt, ánh mắt kiêng dè, ông ta không biết người phụ nữ này rốt cuộc định làm gì, nhưng đương nhiên, người phụ nữ này nhất định sẽ làm ra một chuyện rất lớn.



Phạn Chiêu Đế đi về phía cách đó không xa, thời không cô ta đi qua lập tức biến thành màu đỏ như máu, cô ta không cố tính làm vậy mà sau khi hấp thụ toàn bộ ác niệm của nền văn minh Bỉ Ngạn, cô ta vẫn chưa hoàn toàn cắn nuốt hết những ác niệm này, vậy nên mới dẫn tới khí tức của những ác niệm này tiết ra ngoài.



Có thể nói, điều kinh khủng nhất của cô ta là chỉ cần đến một nền văn minh vũ trụ, cô ta có thể cắn nuốt hết tất cả ác niệm của nền văn minh vũ trụ đó.

Tội ác thế gian cô ta đều có thể sử dụng.



Mà trong vũ trụ có vô vàn điều ác.



Đây là điều đáng sợ nhất khi tự mình mở ra một con đường riêng, sau khi đạt tới đỉnh cao của con đường đó, ngươi có thể giết chết tất cả.



Đương nhiên phải đạt tới đỉnh cao, nếu không, đạo của người khác còn mạnh hơn ngươi, ngươi có khả năng bị phản phệ.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.