Chương trước
Chương sau
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Phạn Chiêu Đế đã tới giữa biển Khổ Giới.





Lúc này, những luồng sức mạnh Đại Đạo bốn phía đột nhiên rút lui như thủy triều xuống, cùng lúc đó, toàn bộ biển Khổ Giới bắt đầu khôi phục lại bình thường.



Phạn Chiêu Đế tiếp tục đi về phía trước.



Qua một hồi, biển Khổ Giới đã khôi phục như lúc ban đầu, không có một chút phản ứng nào.



Nhưng ngay lúc Phạn Chiêu Đế cách bờ bên kia còn hơn một trượng thì đột nhiên có dị biến, biển Khổ Giới vốn đang tĩnh mịch đột nhiên sục sôi, cùng lúc đó, một bàn tay khô đen phá mặt biển, phóng lên đỉnh đầu Phạn Chiêu Đế, sau đó hung hăng đánh về phía Phạn Chiêu Đế.





Trong lòng bàn tay khô đen có một chữ “Đạo” màu vàng, bên trong chữ này ẩn chứa sức mạnh Đại Đạo vô hạn, Đại Đạo này là một loại cực cao, khi một chưởng này đánh xuống, luồng ác niệm đáng sợ tỏa ra trên người Phạn Chiêu Đế đã bị đẩy lui.



Mà ngay lúc này, Phạn Chiêu Đế phất tay áo một cái, huyết mang tản ra.



Ầm!







Trong một khoảng thời gian ngắn, nước biển Khổ xung quanh tản ra, bàn tay khô này lập tức bị trấn áp trở lại nơi sâu thẳm biển Khổ Giới.



Biển Khổ Giới lại trở nên yên lặng.



Phạn Chiêu Đế bước lên bờ, cô ta quay đầu liếc biển Khổ Giới: “Chỉ có như vậy thôi à?”



Giọng điệu bình tĩnh, nhưng vô cùng giễu cợt...



Bên trong biển Khổ Giới không có bất kỳ hồi âm.



Phạn Chiêu Đế lại nhìn biển Khổ Giới, với thực lực hiện tại của cô ta, cô ta hoàn toàn có thể phá hủy mọi thứ, nhưng cô ta không hề làm như vậy, cô ta nhìn nơi sâu thẳm biển Khổ Giới, ngay sau đó thu lại ánh mắt, đi về phía xa, trong nháy mắt khi cô ta bước lên trên bờ, cả một vùng lớn dần dần biến thành màu đỏ như máu.



Ác niệm ngút trời ập tới vũ trụ này!



Chỉ trong nháy mắt, Bỉ Ngạn Giới đã bị một màu đỏ bao phủ, vô số ác niệm uyển chuyển như thủy triều phóng về phía biển Khổ Giới.



Tổ Ác Đạo!



Phàm là vũ trụ cô ta đặt chân tới, tội ác thế gian cô ta đều có thể sử dụng.



Hơn nữa, bây giờ cô ta vẫn chưa phải là Tổ Ác Đạo đơn thuần, sau khi tới cảnh giới Tế Chúng Sinh, Đại Đạo của cô ta hiện tại đã vượt ra khỏi phạm vi “ác” và đạt tới một tầm cao hoàn toàn mới.



Khi Phạn Chiêu Đế đặt chân tới Bỉ Ngạn Giới, toàn bộ ác niệm vũ trụ Bỉ Ngạn đều cảm nhận được cô ta, sau đó rối rít chạy về phía cô ta.



Giờ phút này, toàn bộ Bỉ Ngạn Giới đều kinh hãi.



Vì khi Phạn Chiêu Đế đến, toàn bộ vũ trụ Bỉ Ngạn Giới đều bị một màu đỏ và ác niệm bao phủ, dù bọn họ không thấy Phạn Chiêu Đế, nhưng cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của cô ta.



Thánh Đường Bỉ Ngạn.



Giáo chủ và đám đại chủ giáo tụ họp.



Mọi người trong điện đều vô cùng căng thẳng, vì bọn họ cũng cảm nhận được luồng ác niệm đáng sợ kia.



Thánh tử Bỉ Ngạn nói vị dị đoan kia đã tới đây rồi!



Giáo chủ đột nhiên xòe lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng xoa lên trước mặt, trong chốc lát, bên trong thời không trước mặt ông ta, xuất hiện một bức tranh, bên trong bức tranh là bờ biển Khổ Giới, mà giờ phút này, Phạn Chiêu Đế đang chậm rãi đi tới đây.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.