Linh khí đất trời nơi đây dày đặc, bởi vậy không đến bao lâu sau, trong thân thể của hắn đã chứa đựng không ít linh khí, mà cùng lúc đó, các vết thương cũng đang khép miệng nhanh chóng.
Không thể không nói, cơ thể này ban đầu bị thương thật sự khá nặng, gân cốt suýt nữa đã bị chặt đứt, cũng may hắn có luyện thể tu, nếu không thân thể này e là đã không thể hồi phục trong vòng mấy tháng tới.
Đúng là thật sự quá thảm!
Qua một đêm được linh khí tẩm bổ cơ thể, nội thương đã khôi phục được bảy tám phần, không chỉ thế, hắn còn tích trữ không ít linh khí trong người, có những linh khí này thì hắn sẽ làm được rất rất nhiều chuyện.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, một người phụ nữ bước vào, là Chu Nghiên.
Chu Nghiên bưng một hộp thuốc trong tay.
Sau khi đi vào, bà ta đến cạnh Diệp Quân rồi đặt hộp thuốc xuống, ra vẻ quan tâm nói: "Nhiên nhi đã khá hơn chút nào chưa?"
Diệp Quân chậm rãi ngồi dậy, cười đáp: "Nơi này không có ai cả, không cần phải diễn".
Nụ cười trên mặt Chu Nghiên dần biến mất, bà ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói lời nào.
Diệp Quân bình tĩnh nói: "Muốn đánh chết ta đúng không?"
Chu Nghiên nói: "Quả nhiên là ngươi đang giả bộ".
Diệp Quân cười nói: "Chúng ta giống nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3370470/chuong-5389.html