Diệp Quân đột nhiên cười nói: “Khu Cơ chủ giáo nói quá rồi, ta mới tới đây, thân phận không rõ ràng, ông nghi ngờ thì đó cũng là chuyện bình thường mà thôi, đừng nói là ông, đổi lại là ta, ta cũng sẽ chất vấn, sự nghi ngờ của ông cũng không có ý xấu gì, chỉ đều vì Thánh Đường, vì thuyền Thánh, ta có thể hiểu được, nhắc tới cũng xấu hổ, lúc ấy ta cũng hơi kích động, một câu không hợp là đã rút kiếm, thật sự là quá lỗ mãng, ông cũng đừng để trong lòng.”
Thấy Diệp Quân thấu tình đạt lý như vậy, Khu Cơ chủ giáo nhất thời cảm động, ông ta kích động nói: “Thánh tử, ta...”
Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Ông và ta đều không có ý xấu, tất cả đều vì Thánh Đường, vì Bỉ Ngạn Giới, cũng chính là vì thuyền thánh, chúng ta càng phải đoàn kết nhất trí, đồng tâm hiệp lực đối mặt với kiếp nạn sắp tới, ông nói xem có đúng không?”
Khu Cơ chủ giáo cảm động, vội nói: “Đúng đúng, nên như vậy, thánh tử đại nghĩa.”
Nói xong, ông ta lại hành lễ một cái.
Diệp Quân đỡ Khu Cơ chủ giáo dậy, ôn tồn nói: “Khu Cơ chủ giáo, nơi này thích hợp tu luyện, ông cũng đi tìm một chỗ để tu luyện cho tốt hoặc là học hỏi đi!”
Khu Cơ chủ giáo hành lễ, cảm động nói: “Đa tạ thánh tử tha thứ!”
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3370184/chuong-5377.html