Chương trước
Chương sau
Diệp Quân đứng dậy, hắn đi đến bên cạnh Thiên Hình rồi lấy một quyển trục ra đưa cho Thiên Hình: “Khi ta cần ta sẽ đến tìm ngươi, còn nữa, lo tu luyện thật tốt, điều hành vương triều Thiên Mộ thật tốt, đợi đến khi Thiên Thần xuất hiện thêm một lần nữa, chúng ta sẽ làm cho Thiên Thần bất ngờ!”





Thiên Hình nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tất nhiên rồi!”



Diệp Quân gật đầu một cái rồi quay người rời đi.



Sau khi Diệp Quân rời đi, Thiên Hình từ từ nhắm mắt lại: “Thiên Thần, ta không cần ngôi vị hoàng đế đệ đã cho ta nữa, ngôi vị hoàng đế này, tốt nhất là đệ làm đi.”





Diệp Quân đi đến khu vực thời không đặc biệt, trong khu vực thời không đặc biệt đó, là nơi phong ấn toàn bộ vũ trụ Quan Huyên và Chân Vũ Trụ.



Hắn muốn đi vào đó nhưng không tài nào vào được.



Diệp Quân đứng đó nhìn rất lâu, hắn thỏ thẻ: “Ta sẽ không để các ngươi chờ quá lâu nữa đâu, còn nữa, Chân tỷ, chờ ta nhé.”



Nói rồi hắn quay về trong xe ngựa.







Tổ Đạo nhìn Diệp Quân rồi nói: “Ta có thể vào trong Tiểu Tháp của ngươi nghiên cứu một chút không?”



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Không được.”



Tổ Đạo không hiểu: “Tại sao?”



Diệp Quân nói: “Là không được.”



Tổ Đạo gằn giọng nói: “Vậy tại sao ả đàn bà kia lại vào được?”



Diệp Quân nói: “Vì cô ta đẹp.”



Tổ Đạo: “...”



Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, không để ý đến Tổ Đạo nữa.



Tiểu Tháp đột ngột lên tiếng: “Tiếp theo đây ngươi có tính toán gì không?”



Diệp Quân nói nhỏ: “Khiến Bỉ Ngạn Giới tín ngưỡng ta!”



Tiểu Tháp im lặng một lúc, nói: “Đỉnh đấy.”



Xe ngựa từ từ đi về phía trước.



Không biết qua bao lâu, cuối cùng xe ngựa cũng đã đi qua lãnh vực biển Khổ Giới, lúc này, Chu Lăng xuất hiện ở trong xe ngựa.



Chu Lăng nhìn Tổ Đạo rồi nhìn Diệp Quân: “Bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết một chút về tình hình trong Thánh Đường Bỉ Ngạn, trong Thánh Đường Bỉ Ngạn, người có quyền lực cao nhất chính là Bỉ Ngạn giáo chủ, bên dưới là Khu Cơ chủ giáo, Tông chủ giáo, Mục Thủ chủ giáo, Đại chủ giáo. Bốn chủ giáo này chia ra trông coi bốn khu vực đông tây nam bắc ở Bỉ Ngạn Giới, xuống thêm bậc nữa là các chủ giáo, tu sĩ đại ti tế, tu sĩ ti tế, tu sĩ phụ tế.”



Nói đến đây, cô ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Thân phận của ngươi chính là thánh tử Bỉ Ngạn, phải được bốn chủ giáo và Bỉ Ngạn giáo chủ công nhận, chỉ khi được bốn chủ giáo và Bỉ Ngạn giáo chủ công nhận, toàn bộ Bỉ Ngạn Giới mới công nhận ngươi.”



Diệp Quân nói: “Vậy sau khi ta được công nhận, ta sẽ có bao nhiêu quyền lực?”



Chu Lăng nhìn hắn: “Không có quyền lực.”



Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Không có quyền lực ư?”






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.