Chương trước
Chương sau
Diệp Quân thẳng tay kéo Chu Lăng vào Tiểu Tháp.





Sau khi vào Tiểu Tháp, sắc mặt Chu Lăng lập tức thay đổi.



Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên lập tức xuất hiện trong tay hắn, hắn giao kiếm Thanh Huyên cho Chu Lăng.



Chu Lăng nhận lấy kiếm Thanh Huyên, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng, một lúc sau, cô ta mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn làm gì?”





Diệp Quân nhìn Chu Lăng: “Ta muốn cô diễn một vở kịch với ta.”



Chu Lăng nheo mắt: “Kịch gì?”



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Chỉ cần nói ta là con trai của Bỉ Ngạn, tuân lệnh đi sang biển Khổ Giới giết chủ nhân bút Đại Đạo, mà giờ, đầu chó của chủ nhân bút Đại Đạo đã bị ta chém xuống, bây giờ ta trở về… tiếp quản Bỉ Ngạn Giới!”







“Không thể nào!”



Chu Lăng nói thẳng: “Tuyệt đối không có khả năng, sẽ không có ai tin chuyện hoang đường của ngươi, ngươi…”



Diệp Quân ngắt lời Chu Lăng: “Thanh kiếm này và tòa tháp này được lấy ra từ bên trong thuyền Bỉ Ngạn, nếu ai không tin, thì bảo người đó xây toà tháp giống như này đi…”



Vừa nói, hắn vừa hơi kích động nói: “Chu cô nương, cô nhìn xem, trong tháp mười năm bằng ở ngoài một ngày, loại năng lực nghịch thiên này, ngoại trừ thuyền Bỉ Ngạn, còn ai có thể làm chứ? Còn ai?”



Chu Lăng im lặng, vẻ mặt cực kì nghiêm túc nhìn Diệp Quân: “Rốt cuộc ngươi có phải là con của Bỉ Ngạn không?”



Diệp Quân: “…”

Lúc Chu Lăng nói câu này, biểu cảm vô cùng nghiêm túc, vì thời không trong Tiểu Tháp của Diệp Quân thật sự quá khủng bố.



Ngoài thuyền Bỉ Ngạn ra, cô ta cũng không tưởng tượng ra ai có thể có loại phương pháp đảm bảo này, cho dù là chân thánh cũng không thể làm được.



Trong tháp mười năm, bằng một ngày bên ngày, loại phương pháp sáng tạo phi thường triệt để này, sâu trong lòng cô ta, lờ mờ cảm thấy, e rằng thuyền Bỉ Ngạn cũng không làm được, còn có thanh kiếm đó!



Thanh kiếm đó cũng không phải vật thường, cho dù đặt trong cả Bỉ Ngạn Giới, tuyệt đối cũng là thần vật đỉnh cấp nhất.



Nghĩ đi nghĩ lại, cô ta chỉ có thể nghĩ tới thuyền Bỉ Ngạn!



Cũng chỉ có thần vật chí cao trong truyền thuyết mới có khả năng làm được, giống như biển Khổ Giới vậy, phải biết rằng, biển Khổ Giới chảy ra từ thuyền Bỉ Ngạn đấy, còn sự khủng bố của biển Khổ Giới, cho dù là chân thánh cũng sợ hãi vô cùng.



Giờ khắc này, Chu Lăng vừa tò mò vừa sợ hãi Diệp Quân trước mắt.



Diệp Quân cười nói: “Chu Lăng tông chủ, cô thấy sao?”



Sau khi Chu Lăng nhìn chằm chằm vào Diệp Quân rất lâu, nói: “Chuyện này có quan hệ rất lớn, tạm thời ta không thể trả lời ngươi được, vì một khi bị vạch trần, ta và ngươi đều muôn kiếp không trở lại được.”



Diệp Quân đột nhiên nói: “Cô có thể vào tháp này tu luyện, nghiên cứu bất cứ lúc nào.”



Hai mắt Chu Lăng khẽ híp lại, nhưng không nói gì.



Diệp Quân nói tiếp: “Nếu ta có được thuyền Bỉ Ngạn, chúng ta cùng hưởng!”





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.