Trong mắt Phạn Chiêu Đế có một tia dữ tợn xẹt qua, cô ta ngẩng đầu nhìn về nơi không xa, lệ khí lộ ra, cô ta bỗng giơ tay tát một phát.
Nháy mắt, ý chí của Lăng Tiêu xuất hiện ở giữa chân trời xa xôi đã vỡ nát, phai mờ hoàn toàn.
Thế gian không còn Lăng Tiêu nữa!
Phạn Chiêu Đế mở lòng bàn tay ra, thu luồng khí thần bí lại, cô ta quay người nhìn nơi xa, ở biển Khổ Giới, lúc này Tam tỷ đang ôm Diệp Quân chỉ còn cách bờ kia mười trượng.
Nhưng dù có Đại Đạo của Tịnh tông chủ bảo vệ, lúc này cô ta cũng đã không chịu nổi nữa, hai chân cô ta đột nhiên bị lực lượng thần bí đáng sợ xóa sạch, cô ta quỳ xuống nghe tiếng ‘bộp’, cô ta cúi đầu nhìn Diệp Quân trong ngực, nhẹ giọng nói: “Tiểu Cửu, Tam tỷ không thấy được ngày đệ thiết lập trật tự nữa rồi.”
Nói rồi, cô ta tan biến theo gió như khói xanh, bị xóa sạch hoàn toàn.
Ngay khoảnh khắc Diệp Quân sắp rơi xuống đất, một bàn tay bỗng tiếp lấy Diệp Quân!
Là Thiên Thần!
Thiên Thần cõng Diệp Quân chạy tới bờ biển xa xôi, cứ chạy cứ chạy, thân thể của gã trở nên hư ảo, chỉ còn cách mấy bước chân, mà như là cả đời của gã vậy.
Cuối cùng, Thiên Thần cõng Diệp Quân tới bờ bên kia, vừa tới bờ, gã đã quỳ xuống biển Khổ Giới, gã dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3364086/chuong-5341.html