Chương trước
Chương sau


Trong mắt Phạn Chiêu Đế có một tia dữ tợn xẹt qua, cô ta ngẩng đầu nhìn về nơi không xa, lệ khí lộ ra, cô ta bỗng giơ tay tát một phát.



Nháy mắt, ý chí của Lăng Tiêu xuất hiện ở giữa chân trời xa xôi đã vỡ nát, phai mờ hoàn toàn.



Thế gian không còn Lăng Tiêu nữa!



Phạn Chiêu Đế mở lòng bàn tay ra, thu luồng khí thần bí lại, cô ta quay người nhìn nơi xa, ở biển Khổ Giới, lúc này Tam tỷ đang ôm Diệp Quân chỉ còn cách bờ kia mười trượng.





Nhưng dù có Đại Đạo của Tịnh tông chủ bảo vệ, lúc này cô ta cũng đã không chịu nổi nữa, hai chân cô ta đột nhiên bị lực lượng thần bí đáng sợ xóa sạch, cô ta quỳ xuống nghe tiếng ‘bộp’, cô ta cúi đầu nhìn Diệp Quân trong ngực, nhẹ giọng nói: “Tiểu Cửu, Tam tỷ không thấy được ngày đệ thiết lập trật tự nữa rồi.”



Nói rồi, cô ta tan biến theo gió như khói xanh, bị xóa sạch hoàn toàn.



Ngay khoảnh khắc Diệp Quân sắp rơi xuống đất, một bàn tay bỗng tiếp lấy Diệp Quân!





Là Thiên Thần!



Thiên Thần cõng Diệp Quân chạy tới bờ biển xa xôi, cứ chạy cứ chạy, thân thể của gã trở nên hư ảo, chỉ còn cách mấy bước chân, mà như là cả đời của gã vậy.



Cuối cùng, Thiên Thần cõng Diệp Quân tới bờ bên kia, vừa tới bờ, gã đã quỳ xuống biển Khổ Giới, gã dùng sức lực toàn thân để đẩy Diệp Quân lên bờ, sau đó nhẹ giọng nói: “Huynh đệ, kẻ địch của huynh quá mạnh, ta không đánh thắng được, ta, ta chỉ có thể đưa huynh tới đây thôi.”



Vừa dứt lời, thân thể gã lập tức bị sức mạnh của biển Khổ Giới đè bẹp, linh hồn vừa xuất hiện đã phai mờ, bị xóa sạch triệt để.



Trên đời không còn Thiên Thần nữa.

Khi Diệp Quân được Thiên Thần đưa lên bờ đất bên kia, Tịnh tông chủ đứng ở bờ đối diện chậm rãi nhắm mắt lại, trong chốc lát, một luồng sức mạnh đại đạo thần bí từ biển Khổ Giới phóng ra, đối mặt đòn phản công kinh khủng này, Tịnh tông chủ lại không hề chống cự, chỉ trong nháy mắt, cô ta đã bị trấn áp và biến thành tượng đá.



Lúc này, Phạn Chiêu Đế đi tới bên cạnh Tịnh tông chủ, cô ta nhìn Tịnh tông chủ đã bị biến thành một pho tượng, yêu lặng một lát, sau đó bình tĩnh nói: “Cần gì phải làm vậy.”



Nói xong, cô ta chậm rãi đi tới biển Khổ Giới cách đó không xa.



Cô ta lúc này đã là người mạnh nhất vũ trụ cấp mười!



Đương nhiên cô ta không sợ biển Khổ Giới này.



Trong nháy mắt khi cô ta bước vào bên trong biển Khổ Giới, toàn bộ biển Khổ Giới lập tức sục sôi, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên phóng ra từ nơi sâu thẳm của biển Khổ Giới, sau đó hung hăng đánh về phía cô ta, Phạn Chiêu Đế bị luồng sức mạnh này đánh lui trở lại bên bờ.



Phạn Chiêu Đế bị đánh về bờ nhíu mày, cô ta lại tiếp tục bước lên phía trước, ngay khoảnh khắc cô ta bước vào biển Khổ Giới, biển máu Vô Biên tràn về hướng biển Khổ Giới, khi biển máu này tiến vào biển Khổ Giới, không bao lâu sau lại có một luồng sức mạnh thần bí phóng ra, cưỡng ép đẩy lùi biển máu Vô Biên.



Phạn Chiêu Đế lại bị đánh về bờ.



Lần này, Phạn Chiêu Đế hơi bất ngờ, cô ta nhìn biển máu Vô Biên kia, một lát sau, cô ta ngồi xổm xuống, ngón tay nhẹ nhàng nhúng xuống biển Khổ Giới, sau đó cô ta khẽ mỉm cười: “Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy.”



Dứt lời, tay phải của cô ta từ từ siết chặt lại, ý niệm Ác Đạo đáng sợ đột nhiên hội từ lại từ trong đất trời, áp lực của ác niệm mạnh mẽ này lập tức trấn áp luồng Đại Đạo thần bí trong biển Khổ Giới, nước biển Khổ Giới bị trấn áp không ngừng cuộn trào.






























Nơi này vẫn là một vùng đất thanh tịnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.