"Ha ha!"
Phạn Chiêu Đế cười khẽ, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vung lên, xung quanh có vô số sức mạnh ác niệm phun trào như thủy triều: "Ngươi thông minh như vậy, không ngại đoán thử xem tại sao ta có thể mời được bọn họ?"
Bây giờ cô ta cũng không vội, bởi vì với cô ta mà nói, bây giờ đại cục đã định.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tịnh tông chủ: "Cô vẫn luôn phản trật tự, thật ra cô không phản lại trật tự của ta, mà là phản lại trật tự của Tổ Đạo, nhưng cô biết rất rõ, với thực lực của mình thì căn bản không thể tiêu diệt được Tổ Đạo kia. Phạn Chiêu Đế có thể thuyết phục được cô chắc hẳn là vì cô ta có biện pháp tiêu diệt Tổ Đạo, đúng không?"
Tịnh tông chủ khẽ gật đầu: "Đúng được một nửa".
Diệp Quân khẽ nhíu mày: "Còn một nửa còn lại?"
Tịnh tông chủ không trả lời câu hỏi này mà chỉ nói: "Ta giúp nàng ta trấn áp Tổ Đạo, còn nàng thì phải thả ngươi đi".
Diệp Quân nở nụ cười: "Cô cảm thấy như vậy khả thi không?"
"Tất nhiên là khả thi!"
Phạn Chiêu Đế đột nhiên bật cười: "Con người của ta nói là phải giữ lời, người có thể đi, nhưng đám nghịch đạo bên cạnh ngươi thì phải chết, bởi vì với ta, bọn chúng là chất dinh dưỡng đại bổ".
Diệp Quân nhìn Tịnh tông chủ: "Tịnh tông chủ, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3363756/chuong-5334.html