Chương trước
Chương sau


"Ha ha!"



Phạn Chiêu Đế cười khẽ, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vung lên, xung quanh có vô số sức mạnh ác niệm phun trào như thủy triều: "Ngươi thông minh như vậy, không ngại đoán thử xem tại sao ta có thể mời được bọn họ?"



Bây giờ cô ta cũng không vội, bởi vì với cô ta mà nói, bây giờ đại cục đã định.



Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tịnh tông chủ: "Cô vẫn luôn phản trật tự, thật ra cô không phản lại trật tự của ta, mà là phản lại trật tự của Tổ Đạo, nhưng cô biết rất rõ, với thực lực của mình thì căn bản không thể tiêu diệt được Tổ Đạo kia. Phạn Chiêu Đế có thể thuyết phục được cô chắc hẳn là vì cô ta có biện pháp tiêu diệt Tổ Đạo, đúng không?"





Tịnh tông chủ khẽ gật đầu: "Đúng được một nửa".



Diệp Quân khẽ nhíu mày: "Còn một nửa còn lại?"



Tịnh tông chủ không trả lời câu hỏi này mà chỉ nói: "Ta giúp nàng ta trấn áp Tổ Đạo, còn nàng thì phải thả ngươi đi".



Diệp Quân nở nụ cười: "Cô cảm thấy như vậy khả thi không?"





"Tất nhiên là khả thi!"



Phạn Chiêu Đế đột nhiên bật cười: "Con người của ta nói là phải giữ lời, người có thể đi, nhưng đám nghịch đạo bên cạnh ngươi thì phải chết, bởi vì với ta, bọn chúng là chất dinh dưỡng đại bổ".



Diệp Quân nhìn Tịnh tông chủ: "Tịnh tông chủ, cảm ơn ý tốt của cô. Nhưng Diệp Quân ta đã chọn đồng sinh cộng tử với những huynh đệ kết nghĩa này".



Tịnh tông chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, một lúc sau, cô ta khẽ gật đầu: "Ta tôn trọng sự lựa chọn của ngươi".



Nói xong, cô ta xoay người rời đi, nhưng chỉ mới được hai bước thì dừng lại: "Ta đã từng nói muốn cho ngươi một cơ hội, đúng không?"



Phạn Chiêu Đế liếc mắt nhìn Tịnh tông chủ, khẽ híp mắt lại.



Lúc này, Tịnh tông chủ chậm rãi bước về phía Diệp Quân: "Vũ trụ Quan Huyên, lần đó chúng ta đã đánh cược và ta đã thua, vì vậy Tư Phàm Tịnh ta nguyện tuân theo trật tự của Kiếm Chủ Quan Huyên!"



Trong phút chốc, kiếm ý trật tự trong cơ thể Diệp Quân điên cuồng tăng vọt!



Tiếng kiếm ngân vang khắp toàn bộ vũ trụ!



Hệ Ngân Hà, núi Phạn Tịnh.



Chủ nhân bút Đại Đạo đang quét sân cũng nghe thấy tiếng kiếm ngân, ông ta dừng lại rồi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía tinh hà sâu xa, trong mắt ánh lên tia phức tạp, khẽ nói: "Trật tự Tổ Đạo đã tan vỡ, thiên địa lại trở về với vô trật tự, tâm nguyện phải thành, bây giờ ngươi đang cầu chết đúng không?"



Thiên Mộ Giới.



Khoảnh khắc Tịnh tông chủ nguyện tuân theo trật tự của Diệp Quân, kiếm ý trật tự của Diệp Quân lại lần nữa được biến chất, lúc này đây, kiếm ý trật tự của hắn đã đạt đến cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại đỉnh cao.



Kiếm đạo Trật Tự!



Là một loại trật tự mạnh nhất chỉ sau Tổ Đạo.



Kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân không ngừng rung lên.



Phạn Chiêu Đế đột nhiên nở nụ cười: "Tịnh tông chủ, không thể không nói, ngươi khiến ta thấy hơi bất ngờ đấy, thì ra ngươi thật sự tin rằng hắn có thể sáng lập ra được một trật tự công bằng, còn tin rằng hắn sẽ không thay đổi thành ác long".





Phạn Chiêu Đế cười khẽ: "Ta nghĩ chắc là sẽ không vì cô thích hắn đâu nhỉ, dù sao tên đó cũng là một tên đào hoa lắm nợ".


























Vô địch ở đây là muốn vượt qua cả cha hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.