Chương trước
Chương sau


Lúc này, Tổ Đạo bỗng nhiên tỉnh ngộ, tất cả những thứ này đều là âm mưu của Phạn Chiêu Đế, đối phương sở dĩ ra mặt giúp ông ta chống lại đám người Lăng Tiêu, mục đích chính là làm ông ta lơ là, để ông ta tin tưởng rằng cô đang thật sự giúp đỡ mình.



Mà khi ông ta tin tưởng, bắt đầu Tế Chúng Sinh thì người phụ nữ này đột ngột dừng tay, không đánh với Lăng Tiêu nữa! Lúc ấy sao Lăng Tiêu có thể bỏ qua cho ông ta được? Mà bản thân ông ta muốn lấy một chọi với cả nhóm người Lăng Tiêu thì chỉ có thể lấy lá bài tẩy cuối cùng là ấn Tổ Đạo ra.



Mẹ nó rõ ràng tất cả đều là âm mưu!



Đúng lúc này, Phạn Chiêu Đế đột nhiên lắc người đến thẳng trước mặt Tổ Đạo, trong mắt cô ta tràn ngập vẻ tham lam.





Tổ Đạo lập tức hiểu được ý nghĩ của người phụ nữ này, ông ta gằn giọng lên: "Phạn Chiêu Đế, ông đây có chết cũng sẽ không để ngươi chiếm hời!"



Dứt lời, ông ta định dứt khoát tự bạo cả Đạo thể lẫn linh hồn, nhưng đúng lúc này lại có một âm thanh chậm rãi vang lên: "Trấn!"



Ầm ầm!



Giọng nói kia vừa dứt, một luồng sức mạnh đáng sợ khác đã trấn áp Tổ Đạo ngay tại chỗ, khiến ông ta không thể động đậy.





Tổ Đạo quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một cô gái mang áo bào trắng đang đứng, là Tịnh tông chủ!



Diệp Quân nhìn Tịnh tông chủ bước đến, chỉ im lặng không nói gì.



Khuôn mặt của Tổ Đạo vô cùng dữ tợn, ông ta hét lên: "Đáng chết, các ngươi đáng chết!!"



Mà đúng lúc này, Phạn Chiêu Đế đã vọt đến trước mặt ông ta, sau đó tung một quyền ra.



Ầm ầm!



Tổ Đạo trợn tròn hai mắt, trong phút chốc, vô số sức mạnh chúng sinh trong cơ thể ông ta trôi ra ồ ạt như thủy triều, tất cả đều tuôn vào người Phạn Chiêu Đế.



Tiếp tục Tế Chúng Sinh!!



Nhưng lần này người Tế Chúng Sinh đã không còn là Tổ Đạo nữa mà là Phạn Chiêu Đế, nói đúng hơn là cô ta đang cướp đi thành quả của Tổ Đạo.



Đúng lúc này, Diệp Quân cách đó không xa đột nhiên biến mất. Xung quanh bỗng có một luồng kiếm quang phá không lao đến chỗ Phạn Chiêu Đế. Uy hiếp lớn nhất hiện tại đã không còn là Tổ Đạo, mà chính là Phạn Chiêu Đế!



Phạn Chiêu Đế phất tay áo lên, một bức tường vô hình trực tiếp chắn ngang trước mặt cô ta.



Ầm!



Chiêu kiếm của Diệp Quân bị chặn ngang ngay tại chỗ. Mà lúc này, hơi thở của Phạn Chiêu Đế đang điên cuồng tăng vọt.



Đúng lúc này, ấn Tổ Đạo đột nhiên bay về phía Tổ Đạo, nhưng lúc nó chuẩn bị đến gần ông ta thì lại bị Phạn Chiêu Đế cách không tung một chưởng đánh bay ra ngoài.



Bấy giờ, đám người Lăng Tiêu cũng xông đến, Lăng Tiêu thấy Phạn Chiêu Đế cướp đoạt thành quả của Tổ Đạo thì cau mày lại, cơ thể thoáng rung lên, hóa thành một luồng ánh đao đánh về phía Phạn Chiêu Đế.



Đúng lúc này, Tịnh tông chủ đột quay sang Lăng Tiêu hô lên: "Phá!"



Ầm ầm!



Trong phút chốc, luồng ánh đao của Lăng Tiêu đã bị đánh nổ tứ tung!






























Phạn Chiêu Đế nở nụ cười, cô ta nhìn Diệp Quân ở phía xa xa, trong mắt là sát ý ngập tràn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.