Ở một nơi khác, Phạn Thiện im lặng ngồi dưới đất.
Cô ta biết Diệp Quân đang đánh nhau bên ngoài, không biết tình hình sao rồi.
Lúc này, Tiểu Tháp chợt nói: “Hắn vẫn ổn”.
Phạn Thiện ngẩng lên: “Ai...”
Một Tiểu Tháp màu vàng mờ ảo xuất hiện. Phạn Thiện nhìn nó rồi vội hỏi: “Hắn không sao chứ?”
Tiểu Tháp: “Ừm, cô không phải lo, cứ yên tâm tu luyện ở đây”.
Phạn Thiện thoáng do dự rồi nói: “Ta ra ngoài xem được không?”
Tiểu Tháp: “Được, hơn nữa ta còn đến nhờ cô giúp”.
Phạn Thiện tò mò: “Giúp gì?”
Tiểu Tháp: “Cô ra ngoài rồi thì nắm tay hắn hộ ta”.
Phạn Thiện chớp mắt: “Thế thôi ư?”
Tiểu Tháp: “Ừ”.
Đương nhiên nó không quên nha đầu này có thể chữa trị cho Diệp Quân, mà nó thấy điều này cũng rất lạ.
Phạn Thiện gật đầu, sau đó đứng dậy: “Ra ngoài bằng cách nào?”
Tiểu Tháp: “Ta đưa cô đi”.
Phạn Thiện: “Tiểu Tháp”.
Tiểu Tháp: “Sao thế?”
Phạn Thiện đi tới gần nó rồi quan sát một lúc mới nói: “Tại sao ta thấy ngươi quen quen nhỉ, chúng ta từng gặp nhau chưa?”
Tiểu Tháp trầm mặc nói: “Cô đừng dọa ta”.
Phạn Thiện: “Ta thấy quen thật mà”.
Tiểu Tháp đang định lên tiếng thì Phạn Thiện đã xua tay: “Thôi, ngươi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3360364/chuong-5273.html