Chương trước
Chương sau


Bùi thần hầu ở đằng xa dường như cảm nhận được ánh mắt của Thiên Hình, cô ta quay đầu nhìn gã.



Lúc này, Việt điện sử đi tới bên cạnh cô ta, ông ta nhìn Diệp Quân như đang phát điên ở đằng xa, trầm giọng nói: “Bùi thần hầu, người này công khai khiêu khích ý chí Đại Đạo, chắc chắn sẽ không buông tha cho ý chí Đại Đạo, nếu bây giờ chúng ta tập trung nhân lực tới hỗ trợ ý chí Đại Đạo thì rất có khả năng sẽ tạo được mối quan hệ tốt.”



Ông ta vẫn muốn thể hiện một lần để lấy công chuộc tội.



Bùi thần hầu quay đầu nhìn Việt điện sử, lần này, cô ta không hề nổi giận.





Thật ra, nếu không phải cô ta đã từng thấy thực lực thật sự của Diệp Quân và người đứng sau lưng hắn, cô ta cũng sẽ nghĩ giống Việt điện sử.



Rất nhiều lúc, tầm nhìn của một con người sẽ khiến người ta trở nên ngu dốt.



Việt điện sử còn định nói thêm điều gì đó, Bùi thần hầu đột nhiên nói: “Việt điện sử, rời khỏi đây, đây là mệnh lệnh.”





Việt điện sử ngẩn người ra, ông ta nhìn Bùi thần hầu mặt không cảm xúc, do dự một lát sau đó nói: “Thuộc hạ tuân lệnh.”



Nói xong, ông ta xoay người biến mất ở phía cuối chân trời rộng lớn, dù ông ta không biết tại sao Bùi thần hầu lại ra lệnh như vậy nhưng vẫn tuân theo lệnh mà làm.



Sau khi Việt điện sử rời đi, Bùi thần hầu ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, không thể không nói, lúc này cô ta đang rất hoảng sợ vì cho tới tận bây giờ, Diệp Quân vẫn chưa phát huy hết thực lực thật sự.



Hắn vừa chống đỡ lực phong ấn, vừa chiến đấu.



Nếu không có lực phong ấn kia...



Bùi thần hầu nhíu mày.



Vào giờ phút này, cô ta đã đưa ra một quyết định, sau khi trở về phải tìm một nơi để bế quan.



Cô ta biết chuyện giữa sư phụ của mình, đám người Phạn Chiêu Đế và Diệp Quân chắc chắn chưa thể kết thúc, sự tranh giành cấp Đại Đạo này cô ta hoàn toàn không đủ khả năng và tư cách để tham gia, nếu không phải vì biết cách bảo vệ bản thân thật khôn ngoan, cô ta chỉ có một con đường chết.



Nhân vật nhỏ phải có tính giác ngộ của nhân vật nhỏ!



Ở phía chân trời, lúc này Diệp Quân đang rất phấn khích vì hắn đã phát hiện rằng, chỉ cần điên cuồng chiến đấu, ý chí của hắn sẽ trở nên càng mạnh mẽ, dù giờ phút này ý chí đang trên bờ vực sụp đổ, nhưng tình hình đã tốt hơn trước rất nhiều.



Chiến!



Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn vào sâu trong vũ trụ, giờ phút này, hắn đã cảm nhận được rõ ràng khí tức của ý chí Đại Đạo.



Đại Đạo?



Rất mạnh?



Nhưng vậy thì đã sao?



Diệp Quân đột nhiên cười phá lên, chuôi kiếm Thanh Huyên trong tay hắn run rẩy kịch liệt, phát ra từng tiếng vang.



Ngay tại lúc này, tinh hà sục sôi, sau đó, trong mắt tất cả mọi người, một bóng người đạp gió bay tới.






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.