“Diệp Huyên?”
Phạn Thiện chớp mắt: “Ngươi tên Diệp Quân cơ mà”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Phạn Thiện nghi hoặc hỏi: “Diệp Huyên là ai?”
Diệp Quân: “Cha ta”.
Mọi người: “…”
Phạn Thiện: “Ngươi mua đồ lại bắt cha trả tiền, đúng là nghịch tử!”
Diệp Quân: “…”
Thanh Chủ cũng thấy ngạc nhiên.
Diệp Quân cười nói với cô ta: “Cô nương, giấy nợ này được không?”
Nói rồi, hắn đưa giấy nợ cho cô ta.
Thanh Chủ: “Được”.
Sau đó, cô ta cất giấy nợ đi rồi nói: “Ta hiểu là công tử không muốn mang ơn ta, nhưng sau này ta phải tìm lệnh tôn ở đâu để đòi tiền đây?”
Diệp Quân: “Ta không biết”.
Thanh Chủ cạn lời.
Diệp Quân: “Dẫu sao lúc cha ta hại ta thì ta còn chưa ra đời”.
Mọi người: “…”
Thanh Chủ: “Công tử thật thú vị!”
Diệp Quân mỉm cười rồi cầm lấy thanh kiếm kia.
Vù!
Một tiếng kiếm vang lên.
Kiếm Thiên Uyên rung lên không ngừng vì hào hứng.
Thấy thế, Thanh Chủ thoáng vẻ kinh ngạc.
Diệp Quân mỉm cười rồi nói với Phạn Thiện: “Chúng ta đi thôi!”
Phạn Thiện gật đầu: “Ừm”.
Diệp Quân chào Thanh Chủ: “Hẹn gặp lại cô nương”.
Thanh Chủ: “Được”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3357120/chuong-5207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.