Diệp Quân ngồi xuống, ông lão nói tiếp: “Mấy ngày nay tiếp xúc với ngươi, ta thấy ngươi không phải là người xấu, ta rất yên tâm giao Tiểu Thiện cho ngươi…”
Diệp Quân còn muốn nói gì đó, ông lão bỗng nói: “Cầm lấy chiếc nhẫn, dẫn nó đi, đi ngay đi”.
Diệp Quân híp mắt.
Lúc này hắn không hề do dự, cầm lấy chiếc nhẫn trên bàn rồi xoay người đi, vừa ra khỏi phòng hắn đã nhìn thấy Tiểu Thiện.
Diệp Quân đi đến trước mặt Tiểu Thiện: “Đi theo ta”.
Tiểu Thiện lại lắc đầu.
Diệp Quân siết chặt tay phải.
Tiểu Thiện khẽ nói: “Diệp Quân, nếu ngươi đánh ta ngất xỉu, ta sẽ hận ngươi”.
Diệp Quân thấp giọng thở dài.
Tiểu Thiện mỉm cười nói: “Ngươi đi một mình đi”.
Diệp Quân lắc đầu.
Tiểu Thiện đang định nói gì đó thì lúc này một tiếng bước chân bỗng vang lên.
Diệp Quân quay đầu lại, chỉ thấy một người mặc áo đen đi đến từ cách đó không xa, người tới đều mặc đồ đen, không thấy rõ mặt.
Diệp Quân lập tức trở nên cảnh giác.
Người đồ đen chậm rãi bước đến: “Khuất Túc, đã lâu không gặp”.
Lúc này ông lão bước ra.
Ông lão nhìn thấy người đồ đen: “Giải Cổ, đã lâu không gặp”.
Người đồ đen nói: “Tộc Thái Cổ từng đối xử tệ với ông à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3356361/chuong-5194.html