Diệp Quân nói, “Đến lúc đó ta sẽ nói với ông.”
A Ông: “…”
Dù A Ông nghi ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, quay người rời đi.
Sau khi A Ông và Thiên Thần rời đi, Diệp Quân nhìn miếng tinh thể Tạo Hóa trong tay, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Trước mắt đúng là miếng tinh thể này có trợ giúp cực lớn cực lớn với hắn.
Ban đêm.
Diệp Quân và Phạn Thiện ngồi quanh ông nội của Phạn Thiện, trên bàn chỉ có bốn món ăn, không có thịt, nhưng rất thơm.
Diệp Quân há to miệng ăn cơm.
Sau khi tu vi của hắn bị phong ấn, bây giờ hắn giống như người thường, cũng phải ăn cơm.
Phạn Thiên đột nhiên nói, “Ông nội, mai đi tường Biên Hoang à?”
Ông lão gật đầu, “Ừ.”
Phạn Thiện lập tức nói, “Con cũng đi.”
Ông lão nhìn cô ta, “Có thể không cho con đi à?”
Phạn Thiện cười hi hi, sau đó vội vàng bỏ thuốc lá cho ông lão.
Ông lão đột nhiên nhìn Diệp Quân, “Ngươi biết ngươi tới đây như thế nào không?”
Diệp Quân lắc đầu.
Kí ức cuối cùng của hắn vẫn dừng lại ở trong trận chiến đó, những chuyện về sau, hắn không biết gì cả.
Ông lão trầm giọng nói, “Vậy chắc ngươi cũng biết mình là người ở đâu chứ?”
Diệp Quân gật đầu, “Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3356220/chuong-5185.html