Người đàn ông như cảm nhận được điều gì đó nên nhìn ngay xuống eo mình, ở đó có một thanh đoản kiếm cùng một cái tháp nhỏ vỡ nát, phần đầu còn thiếu một góc.
Thấy thế, người đàn ông run rẩy nói: “Tháp gia”.
Người này chính là Diệp Quân.
Hắn nhanh chóng thử liên hệ với Tháp gia và Tiểu Hồn, nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là cả hai đều không có phản ứng gì, mà rơi vào trạng thái ngủ say rồi.
Hắn định thử điều động tu vi, nhưng sau đó mi tâm lại hiện lên một chữ Ác màu đỏ máu.
Khi chữ đó xuất hiện, tu vi mà hắn vận chuyển đã bị trấn áp. Cùng lúc đó, một cơn đau dữ dội truyền tới, đầu hắn đau như búa bổ, sau đó cả người ngã khuỵ, đầu nghiêng sang một bên và ngất xỉu.
Thấy thế, cô gái ngỡ ngàng.
“Nha đầu, bão cát sắp bắt đầu rồi”.
Ông lão trầm giọng nhắc nhở.
Cô gái nhìn về phía xa thì thấy bão cát đang tới, vừa hay hướng đúng về phía bọn họ.
Cô ta lập tức tái mặt.
Ông lão không nói gì nữa mà kéo cô gái chạy luôn.
Nhưng cô ta lại thuận thế nâng chân của Diệp Quân lên.
Ông lão bực mình mắng: “Cháu làm gì thế hả?”
Cô gái mỉm cười: “Ông ơi, cứu một mạng người hơn xây bảy tháp phù đồ, mình cứu hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3355434/chuong-5171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.