Người phụ nữ váy trắng: “…”
Lâm Gập gãi đầu, sau đó cười nói: “Hai người là cha con thì ai sáng tạo ra cũng vậy thôi”.
Người đàn ông áo trắng: “Nói cũng đúng”.
Sau đó, ông ấy điểm một cái, có một luồng kiếm khí đã chui vào mi tâm Lâm Lập.
Lâm Lập trợn tròn mắt, vì có rất nhiều thông tin dội vào thức hải của y.
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Đây là một truyền thừa, còn thu nhận được bao nhiêu thì phải xem trình độ của ngươi”.
Nói rồi, ông ấy kéo người phụ nữ váy trắng đi vào trong Bàn phủ.
Lâm Lâm thì đã nghệt mặt ra.
Truyền thừa trong luồng kiếm khí ấy đã thay đổi hết nhận thức của y về kiếm đạo cùng võ đạo.
Sau khi phản ứng lại, Lâm Lập chợt quay vào trong phủ rồi bái lạy.
Bàn Trấn đang ngồi ở ghế chủ toạ trong phủ.
Khi nhìn thấy nhóm người phụ nữ váy trắng đi vào, ông ta chợt nói: “Đến rồi đấy!”
Ông ta không hề thấy ngạc nhiên, vì trực giác cho ông ta biết ngày này sớm muộn cũng tới.
Khi ông ta quay về Bàn tộc và biết chuyện do Bàn Lăng gây ra, ông ta đã thấy vô cùng tự trách và hối hận.
Do ông ta không dạy dỗ con gái đến nơi đến chốn.
Thật ra ông ta thấy Bàn Lăng để Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3355256/chuong-5167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.