Chương trước
Chương sau
Diệp Quân bỗng lại biến mất.





Một tia kiếm quang màu đỏ vàng cuồn cuộn lao đến như sấm chớp.



Ác Đạo híp mắt, tay phải tung ra nắm đấm, một cột sấm chớp màu đỏ vàng lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.



Bùm!



Cột sấm màu đỏ máu đó lập tức vỡ nát, Ác Đạo lại lùi về sau cả ngàn trượng, vừa dừng lại thì Huyết Lôi quanh người cô ta lóe lên.





Ác Đạo vung tay phải, kiếm ý trên cánh tay cô ta lập tức bị đánh vỡ, cô ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân cách đó không xa: “Ta chơi với ngươi lâu thế, cũng cũng nên kết thúc rồi”.



Vừa dứt lời, chỉ thấy trong Kiếp Giới ở phía xa, rất nhiều tia chớp màu đỏ bỗng cuồn cuộn lao đến, sau đó tràn vào cơ thể cô ta như thủy triều.



Ầm!





Thoáng chốc một luồng khí tức đáng sợ lao đến Chư Thiên Vạn Giới.



Lúc này tất cả sinh linh ở Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đều cảm nhận được uy lực đáng sợ.



Thân xác Vạn Kiếp.



Đây mới là bản thể thật của cô ta.



Khi cảm nhận được uy lực đáng sợ này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi, ngay cả những cường giả cảnh giới Thần Tổ cũng không thể chịu nổi khí tức đáng sợ này. Thân xác và thần hồn của đám người Bùi thần hầu bắt đầu trở nên hư ảo, khiến họ hoảng sợ phải vội lùi về sau.



Đúng lúc này, Từ Chân ở trong thời không hư vô bỗng tiến lên một bước, lúc cô ta chuẩn bị ra tay thì một chiếc xiềng xích bí ẩn đột nhiên từ trên trời rơi xuống, nhốt cô ta lại.



Khóa Đại Đạo!



Tổ Đạo ra tay, vạn đạo run rẩy.

Trong khoảng thời không hư vô này, Từ Chân bị khóa Đại Đạo khóa chặt, xung quanh cô ta, khóa Đại Đạo không chỉ khóa cô ta, mà còn khóa cả khu vực thời không quanh cô ta lại, bốn phía đều có vô số phù văn Đại Đạo cổ xưa hiện ra, trấn áp mọi thứ.



Khi nhìn thấy khóa Đại Đạo, vẻ mặt Cửu Châu Chủ lập tức trở nên nghiêm trọng, trong mắt là sự sợ hãi sâu sắc.



Khoảnh khắc này, ông ta nhớ lại năm đó.



Năm đó ông ta cùng từng kiêu ngạo cố chấp, đi ngược lại với xu thế, bước trên một con đường khác, sau đó, lúc đối mặt với Tổ Đạo, ông ta đã bị ổ khóa Đại Đạo này khóa cứng ba ngàn năm.



Năm đó ông ta đột nhiên biến mất khỏi vực Cửu Châu, thật ra là bị cầm tù rồi.



Năm đó lúc đầu khi ông ta đối mặt với khóa Đại Đạo, vậy mà chẳng có bất kì sức phản kháng nào.



Nhưng bây giờ, nhìn thấy khóa Đại Đạo lần nữa, ông ta vẫn sợ hãi như cũ.



Chỗ không xa, Từ Chân đột nhiên chĩa hai ngón tay ra, sau đó nhẹ nhàng chọc vào trước mặt mình, thời không tức khắc dập dờn như làn sóng.



Ầm!



Quanh người cô ta, khóa Đại Đạo bắt đầu tiêu tan từng chút một, trong khoảnh khắc này, những phù văn Đại Đạo cổ xưa kia cũng bắt đầu tiêu tan dần đi, rồi mất hẳn.



Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Cửu Châu Chủ lập tức co rút lại, trong lòng sợ hãi.



Ngay cả khóa Đại Đạo mà Từ Chân cũng có thể phá vỡ được?



Sao có thể?





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.