Hách Liên Vũ khàn giọng nói: “Cậu nhóc, sao ngươi lại có được đỉnh Cửu Châu vậy?”
Diệp Quân nói: “Lấy được ở trấn Cửu Châu.”
Hách Liên Vũ vội vàng nói: “Có phải ngươi đã lấy được truyền thừa của Cửu Châu Chủ rồi không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không.”
Hách Liên Vũ sửng sốt.
Diệp Quân nói: “Ông ta đã truyền thừa cho Tả Nhạn cô nương, còn ta thì ông ta nói rằng ta đã có con đường của riêng mình nên không thích hợp để đi theo con đường của ông ta, do đó không đưa truyền thừa cho ta, còn đỉnh Cửu Châu này đã tự động tìm đến ta.”
Chủ động tìm đến!
Nghe thấy câu nói này của Diệp Quân, vẻ mặt mọi người ở trong điện đều trở nên kỳ lạ.
Lúc này, Hách Liên Phu đột nhiên nhìn vào bên trong đỉnh Cửu Châu: “Cửu Châu Quyết.”
Mọi người vội vàng nhìn vào bên trong đỉnh, nhưng Hách Liên Phu lại giơ tay che nắp đỉnh lại, ông ta nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, đỉnh này rất quý giá, hãy cất nó đi.”
Diệp Quân mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng vung tay trái lên, các phù văn bên trong đỉnh lập tức bị hắn sao chép, sau đó hắn đi đến trước mặt Hách Liên Phu, đưa những phù văn bị hắn sao chép cho Hách Liên Kỳ: “Kỳ cô nương, cho cô này.”
Hách Liên Kỳ hơi ngạc nhiên, toàn bộ người tộc Hách Liên ở trong điện cũng kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3333903/chuong-5065.html