Đúng lúc này, bỗng có một giọng nói truyền tới.
Tả Lâu quay đầu nhìn, Tả Nhạn chậm rãi đi tới.
Tả Lâu cười nói: "Nhạn Nhi."
Tả Nhạn nhìn chằm chằm Tả Lâu, cô ấy nhíu mày: "Cha không đón hắn ra ngoài sao?"
Tả Lâu do dự một chút rồi nói: "Nhạn Nhi, ta biết hắn là bạn của con, nhưng dù sao ta cũng là tộc trưởng, phải cân nhắc lợi ích của gia tộc. Ta không thể lãng phí một chỗ vì hắn được, dù sao hắn cũng không có khí vận Cửu Châu."
Nghe thấy lời Tả Lâu nói, Tả Nhạn hơi ngẩn ra, sau đó cô ấy lắc đầu, sự thất vọng trong mắt khó đè nén được: "Cha, tầm nhìn của cha quá thiển cận, không thích hợp làm gia chủ nhà họ Tả ta."
Sắc mặt Tả Lâu trở nên khó coi, ông ta quát chói tai: "Nhạn Nhi, sao con có thể vì một người ngoài mà nói cha con như vậy? Con làm ta rất thất vọng."
Nói xong, ông ta phất tay áo rời đi.
Tả Nhạn không quan tâm đến Tả Lâu nữa, cô ấy chậm rãi quay đầu nhìn sang bên phải, nhẹ giọng nói: "Cha cho rằng cơ duyên lớn nhất con lấy được ở trấn Cửu Châu là truyền thừa ư? Không, cơ duyên lớn nhất con nhận được là quen biết hắn, còn trở thành bạn của hắn."
Một ông lão đứng cạnh cô ấy trầm giọng nói: "Đại tiểu thư, nếu hắn thật sự không phải người bình thường thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3333851/chuong-5062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.