Chương trước
Chương sau
Tông Nạp im lặng.





Diệp Quân tiếp tục nói: "Ngươi biết không? Nếu bây giờ ngươi chết ở đây.



Một ngày nào đó cô ấy biết được tin này, cô ấy sẽ càng coi thường ngươi hơn, hơn nữa, cô ấy sẽ cho rằng cô ấy rời xa ngươi là đúng, ngươi muốn thông qua cái chết để đổi lấy sự thương cảm của cô ấy là một ý tưởng ngu xuẩn."



Tông Nạp nắm chặt hai tay.



Diệp Quân nói tiếp: "Chết như vậy là một cái chết hèn nhát, chỉ khiến cho cô ấy càng coi thường hơn thôi."





Tông Nạp lắc đầu, trong lòng vẫn nguội lạnh như trước.



Diệp Quân nhẹ nhàng lắc đầu, không muốn nói thêm gì nữa, hắn quay người định rời đi, nhưng đúng lúc này, người phụ nữ đột nhiên ôm lấy chân hắn, nói giọng nói run run: "Vị thiếu gia này, xin ngươi hãy cứu hắn…. Ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi…."



Vừa nói, bà ta vừa mạnh mẽ cúi lạy Diệp Quân.



Diệp Quân đỡ người phụ nữ đứng dậy, sau đó nhìn về phía Tông Nạp ở bên cạnh, Tông Nạp chậm rãi đứng lên, hắn đi đến trước mặt người phụ nữ, sau đó quỳ xuống: "Mẹ, con xin lỗi…."





Người phụ nữ ôm lấy Tông Nạp, khóc lóc thảm thiết.



Một lúc sau, Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quân: "Diệp huynh, chúng ta có thể nói chuyện chút không?"



Diệp Quân gật đầu: "Được."



Người phụ nữ vội vàng nói: "Hai đứa nói chuyện đi, ta đi làm cơm cho hai đứa."



Nói rồi, bà ta quay người rời đi.



Sau khi người phụ nữ rời đi, Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quân nói: "Diệp Huynh, huynh và cô gái Tả Nhạn đó đều không phải là người bình thường đúng không?"



Diệp Quân gật đầu.



Tông Nạp nhìn Diệp Quân: "Ta cũng có thể đi ra ngoài sao?"



Diệp Quân cau mày: "Vẫn là không buông bỏ được cô ấy sao?"



Tông Nạp lắc đầu: "Ta chỉ muốn tu luyện thôi."



Diệp Quân nhìn Tông Nạp mà không nói gì.



Tông Nạp tiếp tục nói: "Diệp huynh, huynh nói đúng, bây giờ ta cứ chết đi như vậy, sẽ chỉ bị cô ấy xem thường hơn thôi."



Diệp Quân nói: "Hối hận vì đã cho cô ấy khí vận đại đạo rồi sao?"



Tông Nạp lắc đầu: "Không hối hận, lúc đó ta chỉ muốn mang những điều tốt đẹp nhất cho cô ấy mà thôi.



Trong mối quan hệ này, ta không phụ lòng cô ấy. Bây giờ ta đã hiểu ra, cô ấy thực sự không sai, cái sai chính là cách ta yêu sai rồi, ta quá yếu đuối."



Diệp Quân nhẹ nhàng gật đầu, nhiều khi không phải đàn ông không đủ tốt mà là vì ngươi nghèo thôi!



Đối với đàn ông mà nói, nghèo chính là cái sai lớn nhất.



Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quân: "Diệp huynh, nếu như ta muốn đi ra bên ngoài…."



Diệp Quân lắc đầu: "Tạm thời ta không thể dẫn ngươi ra ngoài được, nhưng nếu ngươi muốn tu luyện, ta có thể giúp đỡ ngươi."



Tông Nạp đột nhiên quỳ xuống, sau đó mạnh mẽ dập đầu một cái.



Diệp Quân lấy ra một cuốn sách cổ đưa cho Tông Nạp, đó không phải là cuốn sách cổ mà Tả Nhạn đưa cho hắn, mà là Quan Huyên Pháp của hắn.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.