Tả Nhạn nghiêm túc nói: “Y có lai lịch không nhỏ, hơn nữa còn từ bên ngoài vào nên không đơn giản đâu”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta cũng thấy vậy”.
Tả Nhạn nhìn Diệp Quân rồi cười nói: “Ngươi cũng thú vị đấy, sau khi đến đây, ta thấy đàn ông cứ nói chuyện với phụ nữ là đỏ mắt, nhưng ngươi thì không, rõ ràng da mặt ngươi rất dày”.
Diệp Quân: “…”
Trông thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Tả Nhạn cười nói: “Da mặt dày cũng có gì xấu đâu!”
Diệp Quân phì cười: “Đúng vậy”.
Sống trên đời này đúng là da mặt phải dày mới được, không thì còn lâu mới cưới được vợ.
Tả Nhạn đột nhiên lấy một quả dưa chuột ra đưa cho Diệp Quân, hắn không từ chối mà cầm lấy cắn một miếng luôn, sau đó hắn cũng lấy một xâu kẹo hồ lồ trong Tiểu Tháp ra đưa cho Tả Nhạn.
Tả Nhạn nhìn xâu kẹo rồi ngạc nhiên hỏi: “Đây là thứ gì vậy?”
Diệp Quân: “Kẹo hồ lô, ngon lắm!”
Tả Nhạn lọt vỏ kẹo ra nếm thử, sau đó chớp mắt nói: “Đúng là ngon thật!”
Diệp Quân mỉm cười im lặng, sau đó lại làm thêm miếng dưa chuột nữa.
Không lâu sau, hai người đã ra phía ngoài tiểu trấn, tiếp đó đi men theo một con đường nhỏ. Chẳng mấy chốc, họ đã tới giữa sườn núi, khi Diệp Quân nhìn xuống thì chợt sững người trước cảnh vật ở đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3325557/chuong-5015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.